Edit: Tử Miêu (aka Tiểu Miêu)
Vân Hoán cũng không biết quanh quanh quẩn quẩn trong này, cho là đế quân đang lo lắng, vội vàng nói: "Hiện tại có dấu hiệu sảy thai, cần phải trị liệu nhanh một chút, lúc trước đế phi cứu trị người mang thai tại Lai Sách đế quốc, sử dụng dược tề gì?"
Dược tề rất linh, một bình xuống, bụng người kia liền không đau nữa.
Xích Linh còn có chút mơ hồ, từ trong nhẫn không gian của mình lấy ra một bình dược tề sắc đỏ tươi, đó là Ngọc Phượng Tiên sau khi pha loãng, Sa Nặc Nhân cho anh bảo mệnh, lúc đó cứu trị mang thai phu kia, cũng là dùng Ngọc Phượng Tiên, Sa Nặc Nhân từng nói chỗ thần kỳ của Ngọc Phượng Tiên với anh, giờ khắc này cũng không quản được nhiều như vậy, lập tức đút một bình Ngọc Phượng Tiên cho Sa Nặc Nhân.
Máu rốt cục cũng dừng, không tiếp tục chảy nữa, Vân Hoán cũng thở phào nhẹ nhõm, lại kiểm tra một chút, càng kinh ngạc hiệu quả của dược tề bình này tốt như vậy, lập tức ổn định thai nhi.
"Chúc mừng đế quân, thai đã an ổn, cần hảo hảo điều dưỡng, tốt nhất không nên lộn xộn, nằm nhiều trên giường." Vân Hoán dặn dò nói.
Chờ Xích Linh tiêu hóa lời Vân Hoán nói, biết mình sắp có hài tử, quả thực mừng rỡ như điên! Anh đều đã tính toán xong, chuẩn bị thu dưỡng hài tử của đại ca, bồi dưỡng thành người thừa kế sau này của đế quốc, không nghĩ tới... Không nghĩ tới... Anh chẳng hề nghĩ tới, hóa ra chính mình cũng có thể có hài tử!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-quoc-de-nhat-sung-hon/1309375/chuong-234.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.