Karni phi thường rối rắm, rất tò mò đồ vật ở bên trong, lại sợ mở ra sẽ là bệnh độc.
Bên này bọn họ đang thảo luận mấy chuyện râu ria, Xích Linh mang theo người nghĩ cách sửa chữa thiết bị cung cấp năng lượng, cố gắng nửa ngày, nhưng chỉ có thể từ bỏ, những thứ đồ này, không phải những người ngoài nghề như bọn họ có thể quyết định, chỉ có thể từ bỏ.
Ysaye thấy bọn họ trở lại, để Karni thu đồ vật về.
"Hư hỏng quá nghiêm trọng, không có cách nào sửa chữa." Xích Linh nói, liếc mắt nhìn Xích Kính không có việc gì, đã không biết nên nói cái gì.
"Từ bỏ đi, để Phượng Hoàng mang theo chúng ta rời khỏi nơi này." Xích Kính nói.
Sa Nặc Nhân cau mày, "Ta đã nói, Phượng Hoàng không còn nguồn năng lượng."
Xích Linh đè lại vai cậu, lạnh lùng nói: "Ta sẽ không từ bỏ chiếc chiến hạm này."
Chiếc chiến hạm này rất tân tiến, có giá trị nghiên cứu rất lớn, đem nó kéo về Đế quốc, nói không chừng có thể tìm được hướng đi mới, phát triển ngành nghề chế tạo chiến hạm.
Xích Kính nói: "Vậy chúng ta chỉ có thể ở đây chờ chết?"
Xích Linh lạnh nhạt nói: "Đang nghĩ biện pháp."
Xích Kính cười nói: "Vậy ngươi cứ từ từ suy nghĩ, người nguyện ý cùng ta điều khiển cơ giáp rời đi, đi theo ta."
Xích Linh cả giận nói: "Ngươi điên rồi! Cơ giáp căn bản không thể bay đến tinh cầu gần nhất!"
Xích Kính không phản đối nhún vai, "Cơ giáp của ta có thể, có người muốn đi sao?"
Cũng có người có tâm tư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-quoc-de-nhat-sung-hon/1309246/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.