Sa Nặc Nhân bước nhanh tới, đồng phục tác chiến màu đen của Xích Linh, lại đang nhỏ xuống những giọt máu đỏ tươi, "Anh sao rồi?"
Xích Linh đem người ôm lấy, chặt chẽ ôm vào trong ngực, thời điểm nhìn thấy tín hiệu của cậu biến mất, trong lòng anh đều đang cảm thấy run rẩy, chỉ lo Sa Nặc Nhân có chuyện, cũng may cậu không có chuyện gì, an toàn trở về. Xích Linh rất ảo não, rất tự trách, chính mình vẫn còn quá yếu, ngay cả bảo bối của chính mình cũng không bảo vệ được, còn phải để cậu tự thân mạo hiểm, sẽ không bao giờ có lần sau nữa, Xích Linh âm thầm bảo đảm.
Xích Linh không nói lời nào, chỉ là ôm cậu, im lặng như vậy, so với thiên ngôn vạn ngữ còn khiến cho Sa Nặc Nhân cảm động hơn, tín hiệu của cậu biến mất, Xích Linh khẳng định rất sợ hãi.
Người may mắn tồn tại, lục tục tiến vào chiến hạm, chỉ có cánh cửa cách ly này là còn nguyên vẹn, dưỡng khí sung túc, bọn họ miễn cưỡng có thể ở đây nghỉ ngơi một chút. Sa Nặc Nhân vỗ vỗ sau lưng Xích Linh, ra hiệu anh an tâm, mọi người tập hợp, tổng cộng chỉ còn có 23 người, trên cơ bản đều là được bảo vệ, tất cả Resse theo tới, trị liệu sư cùng bảo trì cơ giáp sư, đều gặp nạn trong lúc đó. Còn sót lại chừng 20 người, ngoại trừ mấy Arthur được bảo vệ, những người khác đều bị thương không nhẹ, đương nhiên, có duy nhất một Resse không bị thương, chính là Xích Kính.
Xích Kính vừa nhìn thấy Sa Nặc Nhân,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-quoc-de-nhat-sung-hon/1309245/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.