“Vậy thì hãy mở to mắt bà ra nhìn cho rõ đi.” Thanh Long hung hăng nói một câu, sau đó đưa tay ra sau rút ra một con dao quân dụng đâm vào mắt Tô Tam Cô.
Mặc dù lực của anh ta vô cùng nhanh và mạnh mẽ nhưng thực tế vẫn giữ lại vài phần sức lực.
Tốc độ của Thanh Long được khống chế vô cùng tốt, ngay lúc Tô Tam Cô thét chói tai cầu xin, mũi dao lập tức dừng lại.
Giờ phút này mũi dao nhọn hoắt chỉ cách tròng mắt Tô Tam Cô nửa phân nữa thôi.
“A.” Tô Tam Cô không ngừng phát ra tiếng kêu thảm thiết như chọc tiết heo.
Nhưng Thanh Long không hề để ý, anh ta lạnh lùng nói một câu: “Nói hay là không?”
Tô Tam Cô giờ phút này vô cùng sợ hãi, nào dám tiếp tục giở trò.
Bà ta không chút do dự, buột miệng nói ra: “Tôi chỉ là phái người đến đòi nợ mà thôi, tôi cũng không biết người đó…”
Không đợi Tô Tam Cô nói xong, cổ tay Thanh Long lập tức run lên, mũi dao nháy mắt tiến gần.
“Những gì tôi nói đều là sự thật mà.” Tô Tam Cô nhắm chặt hai mắt lại, hét toáng lên như bị tâm thần.
Chu Hàn đứng bên cạnh thu hết mọi việc vào trong đáy mắt, anh nhìn ra được Tô Tam Cô không nói dối.
Người sợ vỡ mật nào còn hơi để nói dối cơ chứ?
“Dừng tay đi.” Chu Hàn lạnh lùng nói một câu, Thanh Long chỉ đành thu hồi dao quân dụng.
“Bà thuê người ở chỗ nào?” Chu Hàn hỏi Tô Tam Cô
Tô Tam Cô vội vàng nói thật: “Tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-quoc-chien-than/1035466/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.