Akinobu muốn đỡ thăng bằng cho cậu, song Shinichi lại không cần tiếp nhận ý tốt đó, cậu gần như giãy ra rồi hất văng bàn tay y, đầu đập xuống đất, đến khi đứng lên được thì, máu mũi chảy trườn dọc trên phiến môi, Shinichi lau lau trớt quớt, trên khuôn mặt bị lem nhem vết thương.
Vừa dợm bước lên trước, Akinobu đã bị Shinichi thô bạo đấm vào mặt, y rõ là có thể né tránh khỏi, thế nhưng y không làm như vậy.
Dường như là chưa hả giận, Shinichi lại nện một cú nữa lên mặt y.
Akinobu không đổi sắc mặt túm chặt cổ tay cậu, trượt đến chỗ khuỷu tay, dùng lực nhấn một cái, cánh tay Shinichi cơ hồ bay biến hết sức lực mà khẽ run rẩy.
“Con mẹ mày thả ra!” Shinichi trợn trừng mắt, co đầu gối húc về phía bụng Akinobu, đối phương lại chìa chân ra trước chặt ngã cậu, sau đó xoay chuyển mạnh mẽ, còn chưa kịp hiểu điều gì đang diễn ra, Shinichi đã lại một lần nữa nằm úp sấp trên mặt đất, cánh tay kia vẫn bị Akinobu giữ chặt vặn ngược ở sau lưng, đau đến độ cậu phải hoài nghi liệu có khi nào cậu đã bị trật khớp rồi.
“Tôi thích cậu.” Lúc này đây, Akinobu nửa quỳ trên đất, nghiêng xuống thân mình, nói nhẹ bên tai Shinichi.
Giọng nói của y sao mà nhẹ sao mà mềm, làm cho Shinichi có một cơn ảo giác, cái người đang thầm thì bên tai mình ấy có thật là Saionji Akinobu không?
“Bỏ tôi đứng lên!”
Người đang áp chế cậu vẫn không hề động đậy.
“Có bản lĩnh thì cậu bẻ gãy đầu tôi đi! Bằng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-quoc-bong-toi/1264804/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.