Chương trước
Chương sau
Giỏi cho một Dạ Minh!

Hắn không khỏi tán thưởng một câu, hắn tin tưởng nếu đổi thành hắn hoặc người khác ở trong trường hợp này sẽ không có biểu hiện như người của Dạ Minh.

- Nếu ngươi chỉ muốn bằng vào những lời này đã muốn phá vỡ Dạ Minh, thật sự là quá vô tri rồi…

Trưởng Tôn Nhiên cười trào phúng, nàng là người hiểu rõ về Dạ Minh hơn ai hết, những người gia nhập có ai chưa từng nhận khảo nghiệm của nàng?

- Cho nên ta rất bội phục, nếu ta sớm gặp cô nương có lẽ sự tình sẽ có khác nhau rất lớn.

Hiển nhiên người trẻ tuổi thần bí kia cũng biết về Trưởng Tôn Nhiên, hơn nữa biết rõ khả năng của nàng.

- Đúng là một cô nương huệ chất lan tâm…

- Ta không thời gian nói với ngươi, nên giao ra Huyết Bồ Đề đi!

Cho dù phía trước không cách nào tiến tơi, nhưng Thần Dạ vẫn mạnh mẽ tiến lên một bước, thiên địa nhất thời bạo động lên…

Nhìn Thần Dạ mạnh mẽ tiến lên một bước, trong ánh mắt người thần bí kia hiện lên ý thưởng thức, có lẽ người khác không biết rõ ràng, nhưng lực lượng do chính hắn bố trí trong thiên hạ này có ai có thể đột phá tới, ít nhất ở trước mắt còn chưa người nào làm được.

Nhưng Thần Dạ lại có thể làm được, có thể thấy được sự chấp nhất trong nội tâm của hắn kiên quyết tới bậc nào.

Con đường võ đạo khó khăn hơn lên trời, thậm chí càng thêm gian nan.

- Thần Dạ, ngươi thật giỏi lắm.

Người thần bí buông tiếng thở dài, chợt chuyển giọng nói:

- Ta đã truy tìm Huyết Bồ Đề vô số năm qua, hôm nay thật vất vả có được một cơ hội như vậy, sao có thể bỏ qua.

Câu trả lời này cũng không làm Thần Dạ cảm thấy bất ngờ, nếu đổi ngược lại là hắn cũng sẽ không bỏ qua Huyết Bồ Đề, cho nên chỉ có thể tranh đoạt.

- Oanh!

Một trận khí thế bàng bạc từ trong thân thể Thần Dạ tràn ra, ngay lúc không gian cũng chấn động run rẩy lên.

Cách đó không xa nhóm người Ngao Thiên đều khẩn trương căng thẳng, đối mặt với người trẻ tuổi thần bí kia, Thần Dạ đã lập tức toàn lực ứng phó, nhưng mặc dù đem hết toàn lực nhưng mọi người cũng không thăm dò được tu vi đích thực của Thần Dạ.

Ánh mắt Thành Tự Tại chợt sáng ngời, tự nhủ:

- Người xưa nói, chỉ có thể tham khảo, không thể hoàn toàn lấy cho mình, đạo lý này mỗi người đều biết, nhưng có thể làm được thật không chút dễ dàng, người trẻ tuổi này lực lĩnh ngộ thật cao, khó trách lại ưu tú như vậy…

- Thần Dạ, tạm thời ta chưa muốn cùng ngươi là địch, mà ngươi hiện tại cũng không phải là đối thủ của ta.

Người thần bí nở nụ cười nói.

- Ngươi nói tạm thời, như vậy cũng có ý nghĩa sẽ có một ngày chúng ta trở thành địch nhân, vậy làm sao có thể để cho ngươi có được Huyết Bồ Đề, về phần có phải là đối thủ của ngươi hay không…

Hai mắt Thần Dạ càng âm sâm, khi giọng nói vang vọng, lại hết sức điên cuồng quát:

- Cho dù không phải là đối thủ, ngươi muốn lấy được Huyết Bồ Đề trừ phi ta chết!

Lời tuyên chiến điên cuồng quanh quẩn trong không trung, chỉ một thoáng vô số ba động như hỏa diễm phảng phất như muốn thiêu hủy cả không gian.

Nhưng mặc dù là như thế, thân ảnh của Thần Dạ cũng không thể tiếp tục tiến về phía trước.

- Bổn mệnh hồn phách!

Nếu không thể đột phá đi tới, vậy không có tư cách cùng người kia một trận chiến, đừng nói tới muốn đoạt lại Huyết Bồ Đề!

U quang lóe ra, một đạo hư ảnh xuất hiện, u quang bao vây, bổn mệnh hồn phách cũng điên cuồng như chính chân thân của Thần Dạ.

- Hồn biến đăng đường cảnh giới, rất không tệ!

Người kia lại tán thán:

- Nhưng đáng tiếc đừng nói trình tự hồn biến này của ngươi chỉ là đăng đường cảnh giới, dù là cảnh giới đại thành cũng không cách nào làm được chuyện mà hiện tại ngươi muốn làm, điểm này ngươi hẳn là rất rõ ràng.

- Hắc hắc…

Thần Dạ cười dữ tợn, hai tay vừa động, thân ảnh bổn mệnh hồn phách đột nhiên mơ hồ, trong ánh mắt của mọi người lại biến thành như một chiếc áo khoác phủ lên trên người Thần Dạ.

- Động thủ!

Cách đó không xa nhóm người Diệp Thước đều xuất ra toàn bộ lực lượng, năng lượng chậm rãi phủ xuống như ngân hà, ầm ầm tràn tới chỗ người thần bí.

- Ông ông…

Người kia không có chút hành động, nhưng hư không ngoài trăm thước lại bỗng nhiên hiện lên gợn sóng, không gian lại không có nửa điểm biến hóa, lại hóa thành hắc động cực kỳ đáng sợ, năng lượng mà mọi người liên thủ tụ họp sau khi tiếp xúc gợn sóng liền biến mất không thấy bóng dáng.

k

Cường đại không thể địch nổi.

Trong lòng mọi người rất nhanh hiện lên ý nghĩ này.

- Mẹ!

Linh nhi nhẹ giọng hô lên.

Tử Huyên khẽ gật đầu, cùng Linh nhi song song bay lên.

Cũng giống như Linh nhi từng vô thanh vô tức xuất hiện ở nơi này, từ trong ấn đường bắn ra một đạo chân khí, xoay quanh trên hư không.

Ngay lập tức bạch quang nơi đầu ngón tay Tử Huyên hóa thành luân bàn, chân khí huyền diệu liên tục bắn ra, tan vào trong cỗ năng lượng khổng lồ.

Càng ngày càng nhiều năng lượng tuôn ra, tới cuối cùng, vô luận là Tử Huyên hay Linh nhi sắc mặt đều tái nhợt cực độ, thân ảnh lảo đảo, Tử Huyên đã hao phí thật nhiều năng lượng, mà Linh nhi lại không cách nào thừa nhận cùng thao túng nhiều năng lượng như thế.

- Sất!

Linh nhi quát lên, hai tay huy động, năng lượng xoay quanh trên không trung như long du biển khơi, phóng thích ra uy lực đáng sợ, chỉ khoảnh khắc sau đã đi tới cách người thần bí chừng ngoài trăm thước.

Lúc này thần sắc của người thần bí lại có vẻ ngưng trọng.

Kết quả va chạm vô thanh vô tức, làm mọi người cảm nhận được vô cùng áp lực, nhưng sau một lát viên Huyết Bồ Đề trong tay người thần bí đã không còn an tĩnh.

Từng đạo huyết quang từ trong Huyết Bồ Đề bắn ra, làm hai ngón tay người kia thậm chí là thân thể không nhịn được nhẹ nhàng run rẩy lên.

Xem ra xu thế liên thủ của mẹ con Tử Huyên đã làm cho người thần bí không thể tiếp tục bảo trì trạng thái như trước, hoặc là giữa hai mẹ con có liên hệ với Huyết Bồ Đề, dù sao trước khi người kia xuất hiện, là do mẹ con nàng làm cho Huyết Bồ Đề hoàn toàn an tĩnh xuống.

Nhìn thấy hành động của Huyết Bồ Đề, thân thể người kia run rẩy, giữa hai ngón tay giống như truyền ra đạo năng lượng đè ép xuống như ngọn núi, làm từng đạo hồng quang nháy mắt ảm đạm hơn không ít.

Bất quá lúc này Huyết Bồ Đề giống như từ trong trạng thái thất thần tỉnh lại, tuy bị áp chế nhưng lại tuôn ra đạo đạo hồng quang, không hề ngừng nghỉ một chút nào.

Bị Huyết Bồ Đề không ngừng giãy dụa, thần sắc người kia ngày càng ngưng trọng, mọi người có thể nhìn thấy năng lượng phát ra từ đầu ngón tay hắn ngày càng cường đại.

Đến cuối cùng mọi người không chút nghi ngờ nếu năng lượng kia công kích lên người họ, họ chỉ còn một kết cục chính là phải chết.

Thời gian chậm rãi trôi qua, ngay khi người kia toàn lực ứng phó chẳng những không làm Huyết Bồ Đề yên tĩnh xuống, ngược lại lực kháng cự phát ra càng thêm cường đại.

- Không hổ là Huyết Bồ Đề, xem ra ta và ngươi vẫn không có duyên phận.

Lúc này trong mắt người kia lướt qua vẻ thất vọng, thoạt nhìn tâm tình của hắn cũng không quá uể oải, hiển nhiên hắn đã sớm dự đoán được hắn không cách nào thu phục Huyết Bồ Đề.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.