Ngao Thiên, các ngươi cảm thấy được thế nào?
- Chẳng ra gì!
- Phải, là chẳng ra gì, thiên địa muôn dân dù sao quá nhiều, một số ít người đích xác không thể đại biểu rất nhiều người.
Thân ảnh kia cảm thán, xoay chuyển ngữ khí lạnh lùng nói:
- Ngao Thiên, nếu bổn tọa đến đây, không thể tay không mà về, những người các ngươi tương lai là phiền toái cho bổn điện, hôm nay cùng nhau giải quyết hết.
- Chỉ bằng một mình ngươi?
- Ha ha, đúng là như thế!
Thân ảnh cười to, tà khí thổi quét ngập trời, chỉ tích tắc bao phủ cả không gian nơi Tiêu Nhược thư sinh cùng Thiên Diệp lão nhân vẫn lạc.
Ở trung tâm, thân ảnh đứng thẳng, khi tà khí hình thành gió lốc đáng sợ, hắn chậm rãi vươn tay nhẹ nhàng vỗ vào hư không.
- Phanh!
Một chưởng chụp xuống, lại đem cả thiên địa quấy động như tận thế tiến đến.
Tất cả mọi người cảm giác được toàn bộ năng lượng hội tụ mà đến, sau đó lại nhanh chóng tách ra.
Dưới một chưởng, không gian không cách nào thừa nhận, thân ảnh kia, thực lực khủng bố như thế!
Cả bầu trời mất đi nhan sắc nguyên bản, ngay cả thời gian giống như bị cấm cố trong một khắc này, hoàn toàn dừng lại vận chuyển.
Dưới áp lực khủng bố, chẳng những nhóm người Thần Dạ cảm thấy không chịu được, ngay cả cao thủ như Ngao Thiên cũng cảm giác áp lực tràn đầy, thậm chí không khởi lên được một tia chiến ý.
Tu vi chênh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-quan/3285249/chuong-1374.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.