Chương trước
Chương sau
- Tà Thiên huynh, cứu ta!

Uy thế cuồn cuộn bao phủ, dù là Liễu Lăng Vân cũng không nhịn được lớn tiếng cầu cứu.

Long ngâm vang vọng, lợi trảo sắc bén cắt qua hư không, chộp thẳng tới Liễu Lăng Vân, lúc này là thời cơ đánh chết hắn tốt nhất, Ngao Thiên sẽ không bỏ qua.

Nhưng làm cho mọi người không nghĩ ra chính là tuy ba người Tà Thiên rời khỏi khu vực cuộc chiến, nhưng không lập tức thoát khỏi không gian nơi này, mà ba người lại đánh ra pháp ấn huyền ảo phức tạp, không ngừng đánh thẳng ra ngoài.

Khi nhìn thấy một màn này, trong lòng Thần Dạ không khỏi hiện lên cảm giác nguy hiểm, bất chấp hết thảy lớn tiếng hô:

- Ngao Thiên tiền bối, Tử Huyên, cẩn thận, tình huống có biến!

- Oanh!

Thần Dạ vừa dứt lời, pháp ấn trong tay ba người Tà Thiên đã thành hình, nhất thời một cỗ tà khí nồng đậm từ trong pháp ấn bao trùm tràn ra, trong nháy mắt đã đem cả không gian nơi này đều bao phủ vào.

Tà khí lan tràn đầy trời, nồng đậm cùng tinh thuần đến mức làm mọi người đều khiếp sợ!

Mặc dù Thần Dạ đối chiến với người của Tà Đế Điện không quá nhiều, nhưng ngay lần đầu tiên gặp một cao thủ Tà Đế Điện trong Tử Vong sâm lâm, cho tới hiện tại xem như không ít lần.

Khi tu vi bản thân ngày càng cao, gặp phải cao thủ Tà Đế Điện có tu vi cũng ngày càng cường đại, mà hôm nay nhóm người Tà Thiên cũng đã là nhân vật trên đỉnh kim tự tháp.

Nhưng ba người Tà Thiên liên thủ đánh ra cỗ tà khí kia còn tinh thuần nồng đậm hơn bình thường!

- Ngao Thiên tiền bối, Tử Huyên, cẩn thận!

Ngay khi cỗ tà khí bao phủ xuống, giống như có một đạo ảnh tử hư ảo chậm rãi xuất hiện ở nơi này.

Ngay khi ảnh tử kia vừa hiện thân, giống như thuấn di xuất hiện trên bầu trời, thủ chưởng hư ảo hướng thân thể khổng lồ của Ngao Thiên nhẹ nhàng đè áp đi xuống.

- Hống!

Một chưởng kia rất nhẹ, cảm ứng không ra có chút lực lượng cường đại nào, nhưng Ngao Thiên bị một chưởng kia bao phủ lại cảm giác được uy lực cực kỳ mạnh mẽ.

Trong tiếng rống to, long uy cuồn cuộn tràn ra, quang thúc chói mắt từ trong miệng rồng mang theo lực hủy diệt hung hăng bắn tới.

- Bồng!

Quang thúc màu đỏ va chạm cùng một chưởng kia, mọi người rõ ràng nhìn thấy quang thúc bị tán vỡ đầy trời, mà thân hình khổng lồ của Ngao Thiên cũng bị cỗ lực lượng đập vào bật lui ra xa.

Chân long bị đánh văng, hư không vỡ toan, long huyết không ngừng phun mạnh ra ngoài.

- Ngao Thiên tiền bối!

Mọi người kinh hãi, Ngao Thiên là cao thủ thiên huyền bát trọng đỉnh, bản thể là thần thú chân long, nếu muốn đối chiến với hắn nhất định phải là cao thủ thiên huyền cửu trọng!

Mà thân ảnh hư ảo đánh ra một kích như tùy ý, chẳng những bức lui Ngao Thiên cũng đánh hắn bị thương, đã nói ra thực lực của thân ảnh kia không phải cao thủ thiên huyền cửu trọng bình thường, ít nhất phải là thiên huyền đỉnh thậm chí còn cao hơn.

Cao hơn một bước là cảnh giới gì? Không cần nghĩ mọi người đều hiểu được!

Thân ảnh hư ảo kia chẳng lẽ là chủ nhân Tà Đế Điện, Tà Đế? Mọi người không khỏi chấn động!

Đưa mắt nhìn sang, mặc dù thân ảnh kia thật hư ảo nhưng vẫn có thể làm cho mọi người nhìn thấy được khuôn mặt của hắn.

Đó là một khuôn mặt cực kỳ tà ác, khóe miệng nhếch lên, tràn đầy vẻ tà khí, đôi mắt mặc dù là hư ảo nhưng lại là màu xám trắng, có vẻ phi thường quỷ dị.

Mái tóc dài màu trắng bạc, làm cho người ta cảm thấy cực kỳ khủng bố.

- Hắn không phải chủ nhân Tà Đế Điện, cũng không phải Tà Đế!

Nhìn ra được suy nghĩ trong lòng mọi người, Ngao Thiên hóa thành hình người, lau vết máu trên miệng, giảm thấp thanh âm nghiêm túc nói.

- Không phải chủ nhân Tà Đế Điện, còn không phải Tà Đế, hắn là ai vậy?

Nghe được câu nói của Ngao Thiên, mọi người càng thêm kinh hãi.

Đây có lẽ muốn nói điện chủ Tà Đế Điện cùng Tà Đế còn là hai người khác nhau!

Mọi người vô cùng ngưng trọng, như vậy cũng ý nghĩa dưới Tà Đế còn có một người, phóng mắt khắp thế gian có lẽ là siêu cấp cao thủ thiên hạ vô địch.

Thân ảnh hư ảo kia có thể dễ dàng đánh Ngao Thiên trọng thương, như vậy thực lực điện chủ Tà Đế Điện càng thêm khủng bố.

- Nếu như ta không đoán sai, hắn hẳn chính là phó điện chủ Tà Đế Điện!

Ngao Thiên trầm giọng nói, ánh mắt như điện gắt gao nhìn chằm chằm thân ảnh kia, từ sau khi Long tộc tái hiện thế gian, Ngao Thiên chưa bao giờ bị bại như thế.

- Phó điện chủ Tà Đế Điện!

Hai mắt Thần Dạ trầm xuống, một phó điện chủ đã có tu vi ít nhất là thiên huyền đỉnh, rốt cục thời gian của nhóm người mình còn có bao nhiêu?

- Ngao Thiên, xem ra những năm gần đây Tà Đế Điện mặc kệ hành vi của ngươi, lại khiến cho ngươi biết không ít bí mật của chúng ta ah!

Thân ảnh kia mỉm cười, lạnh nhạt nói.

Trong lời nói thật bình thản, không có chút tà ý, nếu phương thức xuất tràng của hắn không quỷ dị, sẽ không ai nghĩ đến hắn là một phó điện chủ.

Nghe vậy ánh mắt Ngao Thiên căng thẳng, chợt thở dài:

- Cái gọi là bí mật chỉ sợ cũng là các ngươi cố ý để lộ ra đi?

Không trách Ngao Thiên giờ phút này có vẻ suy sụp, nhiều năm qua Long tộc suy bại, dù trước kia Ngao Thiên chưa đạt tới thiên huyền bát trọng đỉnh, nhưng trong Long tộc có một pho tượng còn lưu lại một luồng chân linh của Thanh Đế có thể bảo hộ hắn.

Luồng chân linh kia là do ý thức Thanh Đế ngưng tụ, ý tứ sau khi hắn vẫn lạc có thể giúp Long tộc làm một sự tình, đền bù áy náy của hắn đối với Long tộc.

Mượn sự tồn tại của chân linh, Ngao Thiên đi lại không chút động tĩnh, hắn cho rằng ngoại trừ địch nhân có tu vi siêu việt Thanh Đế, bằng không sẽ không ai phát hiện được hắn.

Không nghĩ tới tất cả chuyện này đều do Tà Đế Điện cố ý làm ra, tâm trạng của Ngao Thiên liền có thể hiểu được.

Thân ảnh kia cười nói:

- Cũng không phải do chúng ta cố ý, mà là khi đó chúng ta không làm gì được ngươi, ha ha, nếu như có thể…

Kết quả thế nào mọi người tưởng tượng liền hiểu được, đều cảm thấy may mắn cho Ngao Thiên.

- Đừng nói những lời nhảm nhí này, phó điện chủ ngươi tự mình đến đây, không đơn giản muốn mang đi ba người Tà Thiên, hoặc là vì cứu người của Liễu tộc đi?

Ngao Thiên lập tức tỉnh táo lại, hỏi.

- Hai lần nhiệm vụ thất bại, ba người Tà Thiên có nên cứu hay không cũng không nằm trong suy nghĩ của bổn tọa, về phần người của Liễu tộc, sống chết của bọn hắn có quan hệ tới bổn tọa sao?

Thân ảnh kia cười nói.

- Phó điện chủ đại nhân tha mạng!

Giữa không trung, ba người Tà Thiên lập tức quỳ xuống, thần sắc kinh hãi, là người của Tà Đế Điện, bọn hắn hiểu thật rõ nếu bị buông tha sẽ có kết cục thế nào.

- Phó điện chủ đại nhân, Liễu tộc thành tâm hợp tác cùng Tà Đế Điện, còn…

Lời của Liễu Lăng Vân còn chưa dứt, thân ảnh phẩy tay áo, nói:

- Các ngươi có tư cách hợp tác với Tà Đế Điện?

- Không, không, chúng ta nguyện ý quy hàng!

Liễu Lăng Vân vội vàng nói.

- Ha ha!

Thân ảnh kia nhịn không được cười to:

- Năm đó bốn vị đại đế cơ trí thế nào, vì thiên địa muôn dân tình nguyện không cần tương lai, nhưng bọn hắn sẽ không nghĩ tới vạn năm sau những kẻ mà bọn hắn tận lực bảo hộ, cho tới bây giờ…ha ha, thật đáng buồn ah!​
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.