Chương trước
Chương sau
Vị Đằng Giao có cảnh giới Tôn Huyền tam trong ở trước mắt này là một thí luyện thạch không tệ.

- Bồng!

Khi công kích của Đằng Giao đã đến gần trước mắt, Thần Dạ mới dần dần đưa tay ra, chợt giống như điện, ở dưới sự bao vây của mực lục sắc quang trạch, huy quyền đánh ra.

Ở bên trong tiếng va chạm trầm muộn, không gian nổ vang, nơi dừng chân phảng phất nổi lên một trận cuồng phong kịch liệt, người ở phụ cận đều là không nhịn được mà rốt rít lui lại, một đạo khe hở xúc mục kinh tâm liền là ở dưới lòng bàn chân Thần Dạ bắt đầu lan tràn đến cuối đại điện.

Ở nơi trung tâm mà năng lượng bộc phát, thân thể Thần Dạ khẽ run, đặng đặng đạp đi mấy bước, cước bộ đạp trên mặt đất liên tục lui về phía sau ước chừng mười bước mới đem thân thể ổn định lại được.

Nhìn lại Đằng Giao vẻn vẹn là bả vai khẽ nhúc nhích một cái, liền đem tất cả kình khí hóa giải toàn bộ.

Nhưng mà phàm là người chú ý tới một màn này, bao gồm cả Đằng Giao ở bên trong đều là con ngươi chợt co rụt lại.

Một kích mới vừa rồi kia không có nửa điểm hoa xảo, không có thi triển bất kỳ thủ đoạn nào, đơn thuần là so đấu về thực lực chân thật, mặc dù biết rõ thủ đoạn của thanh bào thanh niên này rất là bất phàm, nếu không thì không thể nào ở bên trong truyền thừa chi địa lấy được quang mang chói mắt như thế, nhưng bất kể nói như thế nào tu vi của bản thân hắn bất quá là cảnh giới Hoàng Huyền.

Lấy thực lực của Đằng Giao cũng chỉ là đẩy lui hắn mà không thể để cho hắn bị thương chút nào, cái này...

- Cảnh giới Tôn Huyền tam trọng, ha hả, ngươi cũng thử đón một quyền của ta một chút!

Vừa dứt lời, trong đại điện phảng phất như có một đạo thanh âm long ngâm nhẹ nhàng vang lên, sát na tiếp theo cả người Thần Dạ liền giống như là kinh lôi bạo xạ mà ra.

- Hống!

Cả đại điện ở thời khắc này trở nên đung đưa kịch liệt, ở dưới bao phủ của mặc lục sắc quang trạch, trong tầm mắt của mọi người, Thần Dạ phảng phất đã hóa thân thành long, một cỗ uy áp vô cùng mãnh liệt ngoại trừ Tử Huyên ra, lại không có một người nào có thể làm như là không phải thừa nhận.

Nhìn thân ảnh từ xa bắn tới, trong lòng Đằng Giao không còn thoải mái như mới vừa rồi, cũng không có ý niệm muốn đem hắn bắt lại, lão đã hiểu được người trẻ tuổi này đối với mình thậm chí cũng đã có uy hiếp trí mạng.

Vì vậy cổ tay của Đằng Giao khẽ đảo, trực tiếp đánh ra một chưởng.

- Thái Tố Kim Quang chưởng!

- Oanh!

Không khí nổ tung, một cái thủ chưởng khổng lồ mang theo lực lượng bài sơn đảo hải phá không bay ra, phương không gian này lập tức bị chấn thành hư vô, Đằng Giao tuy chưa làm ra được hình dáng gì nhưng một thân tu vi này cũng là hàng thật giá thật, giờ phút này vì bảo vệ tính mạng nên nén giận mà phát, uy lực tất nhien không bình thường.

Chỉ nghe được một tiếng ầm vang, đạm kim sắc cự chưởng liền là nặng nề vỗ vào trên quyền đầu của Thần Dạ.

Kình khí vô cùng hướng bốn phía tịch quyển mà ra, thân thể của Thần Dạ cùng Đằng Giao riêng mình đều là chấn động, thật nhanh bay ngược về phía sau.

- Không hổ là cao thủ Tôn Huyền!

Thần Dạ chân điểm hư không mới đứng vững được thân ảnh, không thể phủ nhận lấy thực lực hiện tại của hắn, mượn lấy rất nhiều thủ đoạn là có thể đem Đằng Giao chém giết, nhưng mà cái giá phải trả cũng cao, tu vi giữa bản thân hắn với Tôn Huyên đều là còn kém nhau hơi lớn một chút.

Bất quá đây là lần đầu tiên Thần Dạ cứng rắn ngạnh khán với cao thủ Tôn Huyền, lại không lộ ra quá nhiều hạ phong, truyền thừa của Long tổ, Bách Chiến quyết sau khi đạt được Ngọc Long cốt quả nhiên là cường đại hơn rất nhiều.

- Rất tốt, đón thêm một quyền của ta!

Thần Dạ chợt cười to một tiếng, Đằng Giao này có thể để cho hắn phát huy tùy ý, thí luyện thạch như thế thật không dễ tìm, cũng không thể buông tha.

Lúc chiến ý cuồng thăng, Thần Dạ nắm chặt quyền đầu lần nữa dữ dội bắn ra.

Biết rõ Thần Dạ lực lớn vô cùng, lực lượng thân thể cường hãn, Đằng Giao như thế nào lại lần nữa lấy cứng chọi cứng, lúc này phất tay, huyền khí bàng bạc xuất ra, một cái cự chưởng lần nữa hóa hình hướng Thần Dạ nộ phách xuống.

Cùng lúc đó cả người Đằng Giao lùi về phía sau nhanh như tia chớp, nhìn bộ dáng kia hẳn là chạy khỏi nơi này.

- Làm sao có thể cho ngươi chạy thoát!

Thần Dạ tâm niệm vừa động, trong đại điện nhất thời tử mang vạn trượng dữ dội bạo dũng mà hiện, bồng một tiếng, Đằng Giao thật giống như đụng vào trên tấm sắt, thân hình ngạnh sinh sinh bị cản trở lại.

Lúc này Đằng Giao mới phát hiện được rõ ràng, cả đại điện phảng phất đều bị phong ấn xuống, mà lấy thực lực của lão hiển nhiên là không cách nào phá vỡ tử mang chói mắt kia.

- Đây là chuyện gì xảy ra?

- Lão gia hỏa, ngươi nhận mệnh đi!

Trong tiếng cười lớn, Thần Dạ lóe lên mà đến, bàn tay vỗ một cái, hư không vù vù, Huyền Đế Huyền Minh thủ huyễn hóa ra khí tức giống như u minh, lấy lực lượng lôi đình vạn quân trào ra.

Sắc mặt của Đằng Giao nhất thời trở nên trắng bệch, một chưởng này muốn không phải là tính mạng của lão, nhưng mà Đằng Giao biết rõ, trốn không thoát cái đại điện này lão vẫn là một cái tử lộ, cách đó không xa, tam đại cao thủ Tôn Huyền hiện tại đã chỉ còn lại Phương Diêm đang đau khổ chống đỡ, nhìn bộ dáng thì không cần tới vài giây nữa Phương Diêm cũng sẽ bước đi gặp diêm vương cùng với đông đảo cao thủ Đình Sơn cốc.

- Tiểu huynh đệ, thỉnh hạ thủ lưu tình, bỏ qua cho hắn một mạng đi!

Đang lúc Đằng Giao cảm nhận được tuyệt vọng, một đạo thanh âm thở dài trầm thấp đột nhiên truyền vào, chợt một đạo thân ảnh xuất hiện ở phía cuối đại điện.

- Môn chủ đại nhân, cứu mạng, cứu ta!

Đằng Giao mừng rỡ, nhanh chóng kêu to.

- Môn chủ Dương Tuất của Thái Hạo môn!

Hai mắt của Thần Dạ càng thêm rét lạnh, lúc Huyền Đế Huyền Minh thủ hạ xuống, hắn không nương tay, hai tay vừa động, thanh mang dữ dội tuôn ra hóa thành lợi tiễn theo sát mà ra.

- Hàn Nhật Xạ Nguyệt tiễn, tam tiễn phá thương khung!

Tu vi hiện nay của Thần Dạ đã có thể đem uy lực của thức vũ kỹ này phát huy đến mức tận cùng, đồng thời Huyền Đế Huyền Minh thủ, Thần Dạ cũng là từ chỗ của Huyền Đế đạt được tâm pháp đầy đủ, uy lực lại càng mạnh hơn một tầng.

Hai thức vũ kỹ một trước một sau, ngay cả là Đằng Giao nghênh đón cũng thế tất phải bị đả thương, chỉ cần lão bị thương, Thần Dạ liền có thể cấp cho Đằng Giao một kích trí mạng.

Dương Tuất xuất hiện, trong lòng Đằng Giao đại định, mắt nhìn hai đại công kích kia lão không sợ chút nào, đưa tay ra như điện, cánh tay kia đột nhiên biến thành hình dạng đen nhánh, nhìn qua phảng phất giống như là hắc viêm thiêu đốt toàn thân.

Đằng Giao chợt vung tay lên, chỉ cảm thấy không khí chung quanh đều đọng lại, một cỗ năng lượng giống như trời long đất lở ngang nhiên xông ra ngoiaf.

- Oanh oanh!

Hai đạo thanh âm đụng nahu liên tiếp, lúc một chưởng một tiễn bị phá đi, Thần Dạ không nhịn được phun ra mấy ngụm máu tươi, Đằng Giao đồng dạng cũng không chịu nổi, thời điểm cánh tay khôi phục màu sắc vốn có cũng là phun ra một ngụm máu tươi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.