Chương trước
Chương sau
- Băng Tâm Tố Nữ Công của Trưởng Tôn Nhiên đã không còn.

- Cái gì?

Mọi người ở đây lại lần nữa thất kinh, mà càng có một số người, khi bất chợt nhìn về phía Thần Dạ, trong ánh mắt càng là có thêm oán hận vô tận.

Đều là người của Tà Dương Môn, bọn họ tất nhiên là rất rõ rang. Băng Tâm Tố Nữ Công phải như thế nào mới có thể mất đi. Mà Kiền lão lại đem Thần Dạ dẫn đến đây vào lúc này, những người này cũng không phải là ngu ngốc, vừa nghĩ liền đã rõ rang.

Tại Tà Dương Môn, nữ tử xinh đẹp cũng không thiếu, nhưng muốn được như Trưởng Tôn Nhiên vậy, tuyệt không có ai bằng. Mà thân phận của nàng càng quyết định, nếu như ai có thể nhận được lòng của mỹ nhân, con đường tương lai thế tất phải càng thêm thông suốt. Chí ít tại Tà Dương Môn sẽ có địa vị rất cao!

Đủ loại nhân tố, khiến Trưởng Tôn Nhiên tại Tà Dương Môn đã được vô số người ái mộ, trăm triệu lần không ngờ, nữ thần trong lòng bọn họ, dĩ nhiên đã bị người đoạt trước một bước lấy đi.

- Tiểu tử, ngươi đến đi sao!

Toàn Triệu Tiên bạo xạ mà ra, nếu người có lòng tỉ mỉ quan sát mà nói, sẽ phát hiện, tức giận của hắn lại có một một hai phần thoạt nhìn có chút hả hê như vậy.

- Sư đệ, ngươi làm cái gì?

Nguyễn Tiêm Hủy phất tay đem Toàn Triệu Tiên ngăn lại, tức giận quát lớn một tiếng!

Toàn Triệu Tiên lạnh giọng cười nói:

- Ta làm cái gì? Sư tỷ, ngươi vừa nói, ngươi là để lão Kiềm đem người thanh niên này đưa đến Tà Dương Môn. Ta có thể cho rằng hay không, trước đó, ngươi cũng đã biết sự tình Băng Tâm Tố Nữ Công của Trưởng Tôn Nhiên bị mất? Ngươi đã sớm biết được, vì sao khi nàng tiến nhập Nhất Tuyến Thiên lại không ngăn cản, sư tỷ, ngươi đến tột cùng là đánh chủ ý gì a?

Nguyễn Tiêm Hủy thở dài, nàng còn chưa có nói cái gì, Thần Dạ đã từ phía sau nàng đi ra, nhìn Phương Đông Lưu nói:

- Phương môn chủ, nói vậy Kiền lão đã nói với ngươi hết thảy mọi chuyện rồi, ta lần này đến, chỉ vì cứu Trưởng Tôn cô nương, còn thỉnh Phương môn chủ lại mở ra Nhất Tuyến Thiên lần nữa đi!

- Tiểu tử, ngươi nói ra thật đơn giản, mở ra Nhất Tuyến Thiên một lần nữa, ngươi nằm mơ đi!

Toàn Triệu Tiên lạnh lung nói:

- Môn chủ đại nhân, Tà Dương Môn ta tận tâm tận lực tài bồi Trưởng Tôn Nhiên, không nghĩ tới, tiện nhân kia làm việc theo ý mình, toàn bộ không để ý tới tương lai của Tà Dương Môn ta, người như thế, hà tất phải cứu giúp nàng? Huống hò, chúng ta cũng không nhất định sẽ cứu được, mở lại Nhất Tuyến Thiên, Môn chủ đại nhân, sư tỷ cùng với ta, đều phải tiêu hao nhiều lắm, không đáng vì tiện nhân kia mà làm vây!

- Sư đệ, ngươi xin mời tự trọng!

Nguyễn Tiêm Hủy quát lớn lên.

- Thế nào, ta nói sai sao ?

Toàn Triệu Tiên cười khinh miệng một tiếng nói :

- Ta đã sớm nói qua, nhưng người đến từ thế giới thế tục này không đáng tin cậy, ngươi hết lần này tới lần khác đều không tin, không nói cái gì…

- Toàn Triệu Tiên, rốt cuộc là sao, ngươi mới có thể đồng ý mở lại Nhất Tuyến Thiên ?

Ở sâu trong con mắt của Thần Dạ đã bắt đầu điên cuồng khởi động sát ý. Toàn Triệu Tiên này lại dám đem hai chữ lợi dụng diễn dịch đến mức tận cùng như thế !

- Mở lại Nhất Tuyết Thiên, đừng hòng!

Mà tiểu tử ngươi phá hỏng đại sự Nhất Tuyến Thiên của Tà Dương Môn ta. Ngày hôm này cũng đừng muốn sống mà rời khỏi Tà Dương Môn!

Toàn Triệu Tiên thần sắc căng thẳng, mơ hồ cảm giác được một điểm không thích hợp, bất quá tự cao về tu vi, vẫn chưa đem Thần Dạ đặt ở trong mắt.

- Như vậy a, thế thì nói vậy ngoại trừ ngươi ra, những người khác ngồi trên Hữu Phong phong chủ vị đồng dạng cũng có thể mở ra Nhất Tuyến Thiên đi sao?

Khi một chữ cuối cùng dứt xuống, thân ảnh của Thần Dạ đã mạnh mẽ bắn ra, nhất thời trong lúc đó có tiếng long ngâm vang vọng, bất chợt hắn hướng về phía Toàn Triệu Tiên, hung hang đập ra một quyền. Mọi người nhìn thấy khiếp sợ, trong một quyền kia phảng phất như có một con nộ long ở bên trong, tràn ngập uy thế thao thiên.

- Không biết tự lượng sức mình!

Bạch hâm ở một bên cười lạnh lẽo, bị Thần Dạ một kích đả thương, khiến hắn đối với Thần Dạ có hận ý dày đặc, nghe được Trưởng Tôn Nhiên đúng lfa đã thất thân cùng với người thanh niên này, hắn hận đã tràn ngập đầy trời rồi.

Bản thân hắn là không có thực lực đem Thần Dạ đánh chết, hiện tại thấy đối phương dĩ nhiên chủ động đến trêu chọc Toàn Triệu Tiên, trong lòng Bạch Hâm vui sướng tột đỉnh!

Nhìn một quyền kia oanh đến, trong mi tâm Toàn Triệu Tiên có cảm giác ngưng trong, hắn không phải là Bạch Hâm vậy, ở trong giây lát đó, đã cảm giác được Thần Dạ không đơn giản.

Lập tức, Toàn Triệu Tiên đại thủ mở ra, bên trên thanh quang nhất thời lượn lờ, từng đạo chưởng ảnh nhất thời nhanh chóng hiện lên. Giây lát sau, những chưởng ảnh này đó là bắn tới giữa không trung.

- Tà Dương Hóa Diệt Chưởng!

Theo Toàn Triệu Tiên quát chói tai, toàn bộ chưởng ảnh tương dung, phẫn nộ bổ xuống!

Nguyễn Tiêm Hủy thần sắc nhất thời biến đổi, khi nàng đang muốn xuất thủ ngăn cản, Phương Đông Lưu đã nhẹ nhàng ngăn nàng lại, thản nhiên nói:

- Mở lại Nhất Tuyến Thiên lần nữa cũng không phải là không thể. Nhưng ngươi ta đều biết được, nguy hiểm ở nơi đó, nếu như người thanh niên này không đủ thực lực, ngoại trừ tiến vào chịu chết, còn có thể để chúng ta mất đi cơ hội duy nhất cứu ra Nhiên nhi…

- Môn chủ đại nhân đồng ý cứu giúp Nhiên nhi?

Phương Đông Lưu lại không có nói lời nào, trong ánh mắt nhìn về phía Thần Dạ bắt đầu khởi động quang mang ai cũng vô pháp nhìn thấu.

Ở dưới thanh quang lượn lờ, một cái cự chưởng kia trực tiếp hướng về phía tiền phương àm đến, thân ảnh phẫn nộ đánh xuống phía dưới.

- Bồng!

Trong giây lát trùng kích, tiếng kêu rên trầm muộn lại đột nhiên nổ vang, bất chợt một đạo kình khí kinh khủng chấn động bỗng khuếch tán ra. Ở dưới trùng kích hung ác độc địa này, mọi người ở đây đều bất ngờ nhìn thấy, ở trong Tà Dương Môn nhân vật bài danh đệ tam, Hữu Phong Phong chủ Toàn Triệu Tiên đúng là miệng phun tiên huyết, thân thể chật vật hướng về phía sau thối lui.

Ngược lại người thanh niên xa lạ kia chỉ là lui lại phía sau mấy bước, nhìn không ra hắn có bất luận thương thế gì. Đồng thời sau khi thân thể ổn trụ lại, lần thứ hai bạo xa ra, tốc độ như thế tựa như lôi đình, đó là đuổi theo Toàn Triệu Tiên còn đang vội vã lui lại.

- Nếu như không phải còn cần ngươi hỗ trợ mở Nhất Tuyến Thiên, ngày hôm nay chính là ngày chết của ngươi rồi đấy!

Nhìn thân ảnh như chớp phóng tới, trong ánh mắt của Toàn Triệu tiên bắt đầu phát ra vẻ kinh hoảng, nhưng sau khi nghe nói như thế, lại thoáng hiện ra một tia trào phúng, cũng không chờ hắn nói ra câu nào, người trước đã nhàn nhạt mà lãnh liệt nói tới trực tiếp để tâm thần hắn, lại một lần nữa rơi vào vực sâu không đáy.

- Ngươi nên cảm thấy may mắn, bây giờ ngươi còn có giá trị lợi dụng. Bất quá, nghìn vạn lần đừng tưởng rằng có giá trị lợi dụng, liền có thể áp chế được ta, ngươi lại vận khởi công pháp nhìn một chsut, trong thân thể ngươi rốt cuộc có gì cổ quái xem?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.