-Về phần hiện tại, địa bàn của Cuồng Đao Quán thì hắn không hề cần phải tới đó. Nếu hắn muốn rời khỏi đây, trừ phi Thu Chấn tự mình động thủ, còn lại, theo như người thiếu niên chứng kiến những cao thủ này của Thu gia, thì vẫn còn chưa phát hiện được nổi tung tích của hắn.
Trấn Thanh Dương chạy xuyên theo hướng nam bắc. Phía nam là lối tiến vào vùng rừng núi. Mà phương bắc, liền có khả năng rời khỏi trấn Thanh Dương, đi tới những chốn thiên địa đất trời càng rộng lớn hơn.
Sau khi rời khỏi cửa thành phương bắc thì có một con đường lớn. Hai bên con đường mặc dù cũng là cây to san sát, nhưng lại không tạo thành rừng cây rậm rạp. Nhiều nhất, chỉ là rừng cây nhỏ thôi.
Nơi này địa thế bằng phẳng, tìm tòi dễ dàng. Nếu muốn giấu một người nào đó thì quá khó khăn, nhưng mà nếu muốn tìm một chỗ nghỉ ngơi thì cũng là rất đơn giản.
Người thiếu niên lững thững đi vào rừng cây. Sau khi đi ước chừng vài dặm, hắn đang muốn tìm một chỗ địa phương yên tĩnh để trải qua một đêm này thì lại phát hiện. Ở cách đó không xa, trên một miếng đất trống lại xếp hàng chỉnh tề ba mươi mấy ngôi mộ....
Mỗi một ngôi mộ, xem ra đều rất sạch sẽ. Hiển nhiên, nơi này thỉnh thoảng vẫn có người đến đây quét dọn. Mà trước phần mộ tnằm ngổn ngang trái cây và hoa tươi, cũng còn chưa bị hư thối.
Người thiếu niên không khỏi ngây ra một lúc. Có phần mộ thì đương nhiên không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-quan/3284069/chuong-184.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.