- Ngày đó, ngươi bức em họ của ta, sao ngươi không hề nghĩ tới buông tha cho nàng?
Âm thanh của Phong Tam Nương lạnh lẽo vô biên vô tận:
- Trước mộ phần của em họ, ta đã nói rồi, muốn cho ngươi sống không bằng chết, chết cũng bất an. Một chén Tiêu Hồn Hương, hôm nay, ta liền để ngươi không thể bước vào ngay cả Hoàng Tuyền Lộ !
Trên con đường lớn ở trấn Thanh Dương, những tiếng kêu thê lương thảm thiết không ngừng vang vọng từ trong bao bọc của Ngũ Thải Ti Đái (dải lụa ngũ sắc ) kia....
Trong tửu lâu, người thiếu niên nhìn ra Thu Tấn xa xa đang kêu thê thảm không thôi. Thủ đoạn của Phong Tam Nương đã khiến cho hắn mở rộng tầm mắt, quả nhiên là đóa hoa trong nhà ấm có kiến thức quá ít. Thân ở trong đế đô Hoàng Thành, những điều được biết đến thật sự quá ít.
Nơi này là trấn Thanh Dương, với thế lực của Thu gia thì chả mấy chốc họ sẽ đến. Bởi vậy, Phong Tam Nương cũng không đợi được đến khi Thu Tấn tử vong mà lập tức rời đi.
Nhưng mà trước khi rời đi, ánh mắt của nàng giống như vô ý đảo qua. Vừa lúc nàng ở giữa không trung, ánh mắt đan vào cùng người thiếu niên bên trong tửu lâu chỉ chốc lát....
Cái liếc mắt nhìn này đã làm cho tâm thần người thiếu niên không khỏi lại rung động, trong lòng không khỏi âm thầm kêu lên:
- Hay cho một yêu tinh mê người!
Phong Tam Nương đi không được bao lâu, từng đạo kình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-quan/3284068/chuong-183.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.