Edit:Trucxinh
Chẳng biết là cố ý hay vô ý, trời vừa sập tối, Đông Phương Manh đã kéoYến Hồng chạy xồng xộc về phòng. Mấy nha đầu che miệng cười trộm, cườitới nỗi Yến Hồng da mặt dày xưa giờ cũng không chịu nổi, không ngừng cảm thán, nhìn Manh Manh người ta xem, bình tĩnh ghê chưa, người không biết gì vẫn hạnh phúc nhất…
Lúc này tinh thần Cây Đuốc Nhỏ đang sung mãn, buổi chiều ngủ ngon mấycanh giờ rồi, vừa mới được cho bú xong, bị hai vợ chồng Công gia giữ lại đùa cháu. Lúc Yến Hồng bị Đông Phương Manh kéo đi, lão phu nhân cònnháy mắt mờ ám với Yến Hồng, ý tứ rành rành: “Hai đứa yên tâm vầy vò đi, Cây Đuốc Nhỏ có mẹ rồi.” >_
Vào phòng, sờ bên này ngắm bên kia, Yến Hồng ấp ủ nửa ngày mới nói:“Manh Manh, hay là đi tắm trước?” Lâu như vậy rồi, nàng vẫn hơi thẹnthùng. Vừa quay đầu liền nhảy dựng lên, cha đứa nhỏ cũng nôn nóng quáđi, mới nãy giờ mà cởi chỉ còn mỗi đồ lót, hơn nữa còn là quần lót bốngóc Yến Hồng đặc biệt làm cho hắn nữa! Lúc này đang túm quần cười ngâyngô nhìn nàng hết sức ngây thơ. “Đừng động!” Vội vàng lên tiếng ngăn cản hắn kéo chướng ngại cuối cùng xuống, hấp tấp đi đóng cửa sổ kín mít,tên này, không sợ lộ hàng… Quay lại véo mũi hắn: “Không sợ lạnh gì cả!”Vẫn còn đầu xuân đấy, tuy không lạnh nhưng vào đêm vẫn hơi se se. Đượcrồi, nhìn bộ dạng sốt ruột nín nhịn của hắn, lát nữa rồi tắm vậy. Kéohắn về giường, đi được nửa đường, suýt nữa Đông Phương Manh ngã nhào.Yến Hồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-tuong-cong-ngay-tho-de-nhat-manh-phu/11819/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.