Edit:Trucxinh
Từ lúc vào tháng chạp, từ trên xuống dưới Công phủ bắt đầu bận rộn chuẩn bị đón tết. Sau tiết lạp bát càng bận rộn hơn, bọn nha đầu, người hầubận bịu thu dọn sảnh ngoài Công phủ, dựng cổng chào trải thảm đỏ, treođèn lồng, làm các loại màn thầu, bánh ngọt. Chỉ riêng hấp màn thầu thôiđã đáng chú ý rồi, chia thành đủ kiểu đủ dáng, bánh lớn thì nửa cân, nhỏ thì một lạng bột mì là hấp được hai ba cái, có nhiều mục đích. Dâng lễcó, chủ tử ăn có, dùng ăn cơm có, dùng uống rượu có, vân vân và vân vân. Đông Phương Manh nếm một lượt các loại màn thầu. Yến Hồng sợ hắn trướng bụng, giống như mẹ già mạng khổ cứ phải chạy theo sau lưng hắn thỉnhthoảng cho hắn uống miếng nước. Có điều làm chủ tử cũng tốt nha, chuyệngì cũng không cần làm, chỉ cần xem thôi, còn có thể đàng hoàng hưởng thụ thành quả lao động của người khác, quả thật thần tiên cũng khó cầu.
Mười lăm tháng chạp, trước sân nhà chính còn dựng ‘Thiên Địa Lầu’ thờcác vị thần, lập ‘Triêu Thiên Can’ để tới tết thì thắp ‘Triêu ThiênĐăng’. Triêu Thiên Can làm bằng tre, cao ba trượng, thân tre sơn màu đỏ, ngọn tre treo một cái lồng đèn đỏ, bên trong gắn một cây nến đỏ lớnnặng một cân, đốt hàng ngày, dùng ròng rọc treo lên, thắp mãi đến đúngtiết nguyên tiêu rằm tháng một. Đông Phương Manh cứ ngồi ngay cửa lớnlại bắt đầu có hứng thú với công việc sơn đỏ, cả ngày đều vác cái thùnggỗ nhỏ, hào hứng ấn mấy dấu tay đỏ lòm khắp nơi. Yến Hồng nhìn sao cũngcảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-tuong-cong-ngay-tho-de-nhat-manh-phu/11806/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.