An Liêm nhìn nàng đang ngắm cảnh mà sắc mặt lạnh băng nói: “Sắp tới ngày ngũ quốc cùng so rồi”
Bốn chữ ‘ngũ quốc cùng so’ lập tức thu hút sự chú ý của nàng “Là thế nào?”
Sắc mặt hắn rất âm trầm. Nàng cũng từng nghe nói, Hoàng quốc kị nhất chính là ngày ‘ngũ quốc cùng so’
“ Ngũ quốc cùng so, chính là ngày mà Hoàng quốc, Diệp quốc, Vệ quốc, Bắc quốc, Kiên quốc cùng nhau tụ họp lại, so tài thi đấu. Cầm, kì, thi, họa, thơ từ, ca phú, võ thuật, bắn tên, cưỡi ngựa đều được thi hết. Cứ 4 năm một lần.”
Hơi nhíu mày, nàng hỏi: “Vậy tại sao Hoàng quốc lại kị ngày này?”
Hắn tiếp tục giữ sắc mặt âm trầm mà trả lời: “ Ngũ quốc cùng so lần nào Hoàng quốc cũng là nước có ít giải quán quân nhất”
Hóa ra vậy. Bảo sao dân gian lưu truyền câu nói: Diệp quốc đệ nhất tài họa, Vệ quốc hơn người tài văn, Bắc quốc giỏi nhất bắn tên, cưỡi ngựa. Kiên quốc vô địch cầm kì, Hoàng quốc chỉ hơn võ thuật.
Đang định nói, hắn lại chặn lời: “Ngũ quốc so tài lần trước, tài nữ tử nổi tiếng nhất Hoàng quốc một mình đảm đương cầm, kì và họa. Nhờ nữ tử đó mà Hoàng quốc mới không đứng cuối cùng nữa”
Đang muốn nói, nếu vậy thì cứ tiếp tục để tài nữ tử kia đi thi, cần gì phải phiền lòng nhiều tới như vậy thì lại bị hắn lần nữa cướp lời: “Tài nữ tử ấy, cũng vì thế mà càng nổi danh hơn. Cái tên Điệp Thủy Điều Dao vang danh khắp cả ngũ quốc. Sau ngũ quốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-thien-ha-liem-vuong-phi/178882/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.