Thần sắc Diễm My lạnh băng, giọng nói nhàn nhạt vang lên: “Từ nay về sau, các ngươi do ta huấn luyện”
Tất nhiên, sau lời nói của nàng, một người trong số 500 người đã nhanh chóng nói lớn: “Ta không phục”
Một câu “Ta không phục” đã kéo theo nhiều binh sĩ khác phản đối.
Một người nói, giọng đầy khinh thường và nhạo báng: “Ngươi là Liêm vương phi thì sao chứ, tốt nhất nên về nhà học cầm kỳ thi họa cho tốt đi. Người thì chẳng có chút nội lực nào, ngươi lấy gì huấn luyện chúng ta? Ngươi cũng chỉ là nữ tử vô dụng yếu mềm mà thôi”
Một câu nói này, ánh mắt sắc lạnh như băng của đệ nhất sát thủ Rose không chút do dự nhìn thẳng hắn: “Được, chúng ta nói chuyện bằng thực lực. Ta chấp cả 500 người các ngươi”
Lời này nói ra, vô số người sửng sốt. Người vừa nói lại tiếp tục nói bằng giọng nhạo báng khinh thường kia: “Một mình ngươi mà đòi thắng 500 người chúng ta? nhân ta không đánh nữ nhân, có gan thì ngươi lên trước đi” Thân ảnh màu trắng vừa nghe xong lập tức mất dạng. Nàng đã nhường chúng đánh trước còn không cần, đã thế lại còn ra vẻ khinh thường cho nàng đánh trước. Được, ngươi cho ta đánh trước, tội tình gì ta không động thủ trước. Đã có ý tốt, các ngươi không nhận ta cũng hết cách thôi.
Nơi nào có bóng trắng mềm mại lướt qua, binh sĩ tất thảy đều ngã xuống.
Đến lúc hơn 100 người ngã xuống, binh sĩ bắt đầu khôi phục, đồng loạt ra chiêu đánh nàng.
Đệ nhất sát thủ nhếch mép. Cuộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-thien-ha-liem-vuong-phi/178881/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.