- Thiếu tiền? 
Dực Vũ ánh mắt hơi khép lại, khí thế có chút phát tác ra xung quanh. Đường đường là một trưởng lão của Mặc Kiếm Môn, ông ta thế nào lại muốn mình bị một đứa nhóc chế nhạo. Việc đấu giá thất bại vừa mới xảy ra, lời nói không có ý mỉa mai ông ta thì còn có ý gì nữa cơ chứ. 
Đứng trước áp lực của cao thủ hoàng cấp hậu kỳ tỏa ra, Tiểu Hắc vẫn giữ nguyên tư thế ung dung, khóe miệng cười nhạt. Về điểm tạo hình tượng này nó rất giống với Hồ Bính, có lẽ những kẻ thích cười đều giỏi tính kế người khác, vốn chả phải hạng lương thiện gì cả. 
- Trưởng lão người không nên bạo phát, Mộc gia phái ta đến đây là có thiện ý giúp đỡ. Chúng ta có thể hỗ trợ cho ngài mượn một trăm năm triệu để giành lấy bảo vật đấu giá. 
- Chút tiền đó lão phu... hả, ngươi nói là một trăm năm mươi triệu? 
Vừa định lên tiếng từ chối, Dực Vũ chợt giật mình sửng sốt khi nghe thấy con số phát ra từ miệng của đối phương. Một trăm năm mươi triệu a! Lần này tài phú trong người ông ta mang theo tổng cộng cũng chỉ bằng con số đó. Giờ có thêm trợ lực của Mộc gia há chẳng phải bản thân có rất lớn cơ hội giành lấy bảo kiếm hay sao? 
- Dực trưởng lão không cần lo lắng, Mộc gia hỗ trợ người không có điều kiện gì cả. Người cũng nên ra tay nhanh lên, ta xem Hàng Quan Am đã không thể cạnh tranh với Thanh Hà Môn được nữa rồi. 
Nghe đối phương 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-than-thau/439287/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.