🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Hôm ấy, tuyết bay đầy trời. Ta ngồi một mình ở sau núi, cầm lấy bông tuyết nhào nặn một hồi cuối cùng cũng thành một người tuyết có hình dáng đầy đủ. Ta thích lắm, liền lấy sợi tơ tằm buộc lên đầu nó, rồi vui vẻ chạy vào sân tìm sư phụ.



Sư phụ nói rằng, người ôm ta về trong một ngày tuyết rơi. Lúc đó, ta còn nhỏ, phút giây thấy người bỗng cất tiếng khóc òa.



Ta rất bám sư phụ. Lúc ăn cơm muốn sư phụ ôm ta, lúc ngủ, sư phụ phải kể chuyện cho ta nghe. Tính người ôn hòa nhã nhặn nên tới bây giờ chưa từng đánh mắng ta lần nào. Cho dù ta sai, người cũng chỉ nổi giận rồi trừng ta mấy cái.



Nhưng đến một hôm, sư phụ dẫn một bé trai năm sáu tuổi về rồi nói với ta rằng, đây là sư đệ của ta, vì vậy ta phải chiếu cố hắn thật tốt, không được bắt nạt hắn. Lúc đó, ta liền trợn mắt nhìn bé trai kia, người tuyết ta cầm trong tay không biết đã bị bóp vụn từ lúc nào..



Hắn rất đáng yêu, nhưng ta không thích hắn, bởi vì sư phụ đối với hắn rất đặc biệt. Người không ôm ta lúc ăn cơm, cũng không kể chuyện cho ta nghe nữa. Có một ngày, ta lại bám lấy sư phụ, người liền chỉ vào sư đệ đang siêng năng cần cù ở một bên rồi nói với ta, “Ngữ Nhi, bao giờ con mới hiểu chuyện như sư đệ con được đây?”



Ta cực kì ghét tiểu sư đệ này, bởi vì hắn hấp dẫn ánh mắt của sư phụ. Cũng vì hắn

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-nuong-tu/2516866/chuong-42.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Đệ Nhất Nương Tử
Chương 42: Đào hoa am
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.