Trải qua năm ngày đêm dài đằng đẵng, rốt cuộc Nguyễn Lương Ngọc cũng nghe thấy Tô Thất Thất tuyên bố rằng mình đã khỏi bệnh, hắn không khỏi thở phào nhẹ nhõm. Năm ngày này hắn có cảm giác sống một ngày dài bằng một năm. Không thể ăn, cũng không được phép ăn, hơn nữa còn buộc phải uống thuốc vô cùng đau khổ. Hắn hỏi mình vì sao rõ ràng có thể cự tuyệt, mà vẫn chịu đựng mặc Tô Thất Thất muốn làm gì thì làm. Có thể mỗi lần nhìn thấy ánh mắt chân thành tha thiết của nàng, lời đến miệng cũng không nói ra được.
Càng tiếp xúc sâu, hắn càng không biết nên miêu tả Tô Thất Thất thế nào. Người này có lúc rất giỏi khiến người khác ghét, có lúc lại cảm thấy nàng đối với mình quá tốt. Tốt quá lại có cảm giác khó hiểu, hắn không thể không ngừng hoài nghi, có phải hắn từng biết nàng không.
Có thăm dò ra sao, Tô Thất Thất chỉ nói một câu, tình cờ gặp gỡ. Trong trí nhớ của hắn không có hình bóng người này, vì vậy khi hỏi nàng tại sao đối tốt với mình như vậy, ban đầu Tô Thất Thất chỉ im lặng, sau ba lần bốn lượt truy hỏi, nàng mới không nhịn được nói là, bởi vì thứ nàng cần đang ở trong tay hắn.
Tô Thất Thất không phải là một người nhiệt tình, bất kể là Hoa Như, Hoa Mạnh hay là những người khác, khi gặp mặt thậm chí chỉ có thái độ không tiếp nhận. Tính ra thì, toàn bộ Vô Hoa thập nhị cung, nàng đối với hắn đặc biệt nhất.
Nguyễn Lương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-nuong-tu/2516835/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.