…Hôm giao thừa, ban ngày trời hơi sáng. Sau một đêm tuyết rơi, ngoài cửa sổ những nhánh cây khô héo bị bông tuyết bao phủ, xa xa nhìn thấy phủ một lớp tuyết trắng ngần. Tô Thất Thất tỉnh dậy từ rất sớm, khi nàng mở cửa sổ ra thì một luồng hơi lạnh tràn vào, tuyết đã ngừng rơi, phía chân trời hiện lên những đám mây ngũ sắc đỏ nhạt giống như ẩn chứa dấu hiệu mặt trời mọc, khiến cho lòng người ấm áp.
Gian phòng này mặc dù thuộc về Tô Thất Thất, nhưng nàng thường xuyên từ chối đề nghị của Tô Cơ muốn để nàng ở nhà chính. Bởi vì nhà không đủ giường và chăn, nàng không thể cùng Nguyễn Lương Ngọc chen chúc trên một cái giường. May mắn thay, có một căn phòng kín nhỏ vừa được xây. Nguyễn Lương Ngọc cảm thấy ván giường này vừa hẹp vừa cứng, ngủ dậy và đứng lên nhất định rất khó chịu, nhưng hắn không hề lên tiếng từ chối vì dù sao đi nữa, chỗ này so với bên ngoài hoang vu khó mà sống qua một đêm đã tốt hơn rất nhiều.
Trong quá khứ, Nguyễn Lương Ngọc từng chủ động để cho Tô Thất Thất bồi hắn một đêm. Nhưng bây giờ dù có chung chăn gối, hắn vẫn không có tâm tư đó. Mấy ngày nay giúp hắn hiểu biết hơn về Tô Thất Thất, hắn cảm thấy những thứ kia đều là sự không tôn trọng, hai người ăn ý nằm trên giường, ở giữa cách một cái ngăn. Nhưng sau khi Nguyễn Lương Ngọc ngủ lại cảm thấy lạnh, hắn vô thức lần mò qua.
Tô Thất Thất trở đầu giống như lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-nuong-tu/2516825/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.