Khâm Thiên Giám định được ngày tốt, cử hành đại lễ sắc phong Hoàng hậu.
Ngày đại lễ sắc phong này tiết trời trong xanh, cảnh xuân tươi đẹp. Cung Khanh thân mặc bách điểu triêu phượng triều phục, đầu đội mũ phượng khảm châu kim, được Mộ Trầm Hoằng dắt tay bước lên kim loan bảo điện.
Trên bệ đỏ, Lễ bộ tuyên chỉ, đích thân Mộ Trầm Hoằng trao sắc phong kim ấn cho Hoàng hậu.
Hai bàn tay ngón nhỏ thon dài, trắng trẻo mềm mại đưa ra trước mặt.
Cung Khanh ngẩng đầu, đưa mắt nhìn vào đôi mắt trong veo như nước hồ thẳm sâu không thấy đáy mỉm cười.
Hắn dung mạo anh tuấn, phong tư trác tuyệt, đội hoàng miện mười hai chuỗi ngọc, mặc miện phục Hoàng đế, dáng vóc cao lớn, thực không ai có thể mặc long bào vừa uy nghiêm vừa phong nhã tuyệt đẹp như hắn.
Nàng đưa hai tay nhận lấy sắc phong kim ấn Hoàng hậu, Mộ Trầm Hoằng kéo tay đỡ nàng dậy, ghé sát tai nàng cười nói: “Khanh Khanh, nàng xem, Thuần Vu Thiên Mục nói nàng có mệnh quý mẫu nghi thiên hạ quả thực không sai, giờ đã ứng nghiệm rồi.”
Cung Khanh mỉm cười không nói, việc này rốt cuộc thế nào, e là chỉ có hắn và Thuần Vu Thiên Mục mới biết.
Tiếp đó, bách quan triều hạ, mệnh phụ triều bái. Sau khi nghi lễ hoàn tất, đế hậu đi ra bái yết thái miếu, lúc này, Cung Khanh đã thấm mệt không muốn nói gì. Nàng lại vừa mang thai, Mộ Trầm Hoằng yêu thương không ngớt, vội vàng để nàng quay về nghỉ ngơi.
Cung Khanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-my-nhan/2400544/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.