Nguyên Khánh năm thứ mười bảy, ngày 30 tháng 5. 
Gió thổi nhẹ qua mái hiên, chuông gió nhẹ nhàng lay động phát ra tiếng vang thanh thúy. Mặt trời chiều ngả dần về phía tây, từng đám mây ùn ùn kéo đến, bao trùm lên Thẩm trạch. 
Hạt mưa rơi trên mặt đất, mới đầu chỉ thưa thớt, chốc lát sau đã mưa như trút. 
Chợt nghe thấy một loạt tiếng đập cửa, Thanh Khê buông chổi trúc trong tay xuống, nhíu mi, thầm nghĩ: Thái Tử điện hạ buổi sáng vừa mới tặng hai nữ tì lại đây, bây giờ lại là ai tới nữa…… 
Giây lát, Thanh Khê đi vào Xuân Cẩm đường, xốc màn lên nói: “Cô nương, có người tới tìm.” 
“Là ai thế?” Thẩm Chân đang khom lưng cho bồ câu ăn. 
“Là Tôn tiểu thư và Vương tiểu thư.” Thanh Khê bĩu môi tiếp tục nói: “Người Đông Cung lúc sáng vừa đến, buổi chiều các nàng liền kéo tới một đám, quả nhiên đều có thiên lý nhãn, thuận phong nhĩ.” 
Thẩm Chân cười, trong lòng rõ ràng, các nàng ân cần như thế, chẳng qua là muốn tới nhìn xem nàng trải qua cuộc sống thế nào thôi. 
Hoặc là muốn nhìn một chút xem trong nhà nàng có nam nhân hay không. 
Thẩm Chân duỗi tay xoa đầu bồ câu, thở dài một hơi, “Đưa các nàng vào đi.” 
Tôn Mật và Vương Nhuy tiến vào trong phòng, ánh mắt lướt qua căn phòng, không ngừng đánh giá. 
Vương Nhuy nói: “Tam muội muội, muội hồi Trường An sao không nói với chúng ta một tiếng.” 
“Hôm qua ta vừa hồi kinh, còn không kịp nói đã gặp gỡ hai người.” Dứt lời, Thẩm Chân giơ tay rót hai ly 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-my-nhan-thanh-truong-an/1153414/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.