Sau khi rời khỏi hoàng cung trở về Kính Dương vương phủ, Lam Triệt để ý dọc đường trên xe ngựa, nàng có vẻ đang lo lắng cái gì đó, vô cùng khổ sởnên quan tâm nắm lấy tay nàng, ngọt ngào lo lắng hỏi:
“ Nguyệt nhi, nàng có chuyện gì buồn phiền sao? Mau nói bổn vương nghe đi, bổn vương sẽ giúp nàng làm chủ”
Nàng nhìn hắn rồi lại thở dài một tiếng không nói gì.
Lam Triệt đối với hành động đó của nàng càng thêm nóng ruột, gấp gáp nói:
“ Chuyện đó lớn lắm sao? Nàng đừng lo, cho dù lớn đến đâu bổn vương vẫngiải quyết được? Hay là nàng để tâm đến chuyện công chúa Phong tộc kia?Nếu là như vậy, thì nàng không cần phải lo, bổn vương tuyệt không thaylòng, thề cả đời này chỉ yêu một mình nàng!”
Nói xong, hắn còn giơ tay lên trời biểu thị sự cương quyết. Nhìn hắn như vậy, nàng lại không đành lòng nên chậm rãi lên tiếng:
“ Chàng không cần thề thốt như vậy. Ta không phải lo việc chàng thay lòng hay không, chỉ là, ta thấy thật tội cho cô công chúa kia”
“ Thếnào mà tội?” Lam Triệt cau mày kiếm, ra vẻ không tán đồng với ý kiến của nàng. Công chúa chết tiệt của Phong tộc đó chọn ai không chọn lại chọnhắn, phá hỏng tình cảm vừa mới cải thiện được một chút của hắn, chưa kểđến việc có khả năng ả sang Mạc quốc hòa thân là có âm mưu bất chính,hắn hận chưa thể băm vằm ả ta ra thành trăm mảnh, vậy mà Nguyệt nhi lại còn tội nghiệp cho ả?
Nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-ma-manh-vuong-phi/2306275/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.