Nàng nói: "Nếu còn muốn sống, đừng trêu chọc ta."
Những người mặc đồ đen kinh sợ, rõ ràng là một thân gây gò, giọng nói nhẹ nhàng với đôi mắt lười biếng, nhưng khi nói những lời này, thân thể gầy gò của nàng dường như lại có thêm mấy kiêu ngạo, bộ dáng trắng trẻo kia có vẻ cực kỳ cao lớn, mà trong ánh mắt lười biếng của nàng có chút lạnh lùng, ngay cả trong giọng nói nhẹ nhàng cũng mang mấy phần lãnh ý làm người ta khiếp sợ.
Một câu nói rất đơn giản, tám chữ, điều mà sát thủ nào cũng nói khi gặp những người biết võ công "lời nói hung ác" , muốn hù doạ đối phương, nhưng, câu nói của Liễu Tịch Nhược, lại làm cho mấy tên sát thủ này hai mặt nhìn nhau, nhìn nhau, theo tiềm thức lui về phía sau.
Liễu Tịch Nhược nhìn bọn họ một lần nữa, sau đó lạnh lùng quay đầu, tiếp tục đi về phía trước, căn bản không hề lo lắng người phía sau có đột nhiên đánh lén nàng hay không.
Nàng đi rất nhanh, mặc dù nàng vẫn muốn làm mình điềm tĩnh lại, nhưng bước chân ngày càng nhanh của nàng đã để lộ tâm tư của nàng.
Thời gian đã không có nhiều, từ lúc nàng rời khỏi Kỳ Vương phủ đến bây giờ đã sáu ngày rồi, mà hôm nay là kỳ hạn ngày cuối cùng, không biết Mục Kỳ thế nào, hắn sẽ phản ứng ra sao khi biết mình biến mất, tốt nhất đừng kích động. Nếu như khiến cho chất độc phát tán, còn không biết lại xảy ra biến cố gì nữa đây?
Nhưng, không ngờ tới lúc này, những tên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-luoi-phi-khuynh-thanh/1026477/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.