Một từ “xử lý”…
Cũng đủ để cho thấy rõ thái độ cuối cùng của người nói đối với sự việc lần này, mà thái độ của ông ta cũng trực tiếp quyết định thái độ của cấp trên, từ đó có thể thấy được lời của Vương Quân có trọng lượng hơn nhiều so với Lưu Hải Nha. Một người tính tình nóng nảy, người kia lại là một tay lão luyện, gừng càng già càng cay, đã sớm biết rõ thế gian ấm lạnh, người lừa ta gạt, ai đưa ra ý kiến thích hợp hơn để chuyện này đi đến một kết quả mỹ mãn, không cần nghĩ cũng biết.
Nghe được những lời của Vương Quân, sắc mặt Hiên Viên Thâm thoáng chốc tái đi.
Ông ta siết chặt nắm đấm, cánh tay vẫn không ngừng run lên từng hồi.
Hiên Viên Thâm lạnh lùng nhìn Lưu Hải.
“Không… Kết quả không thể như thế này được!”, ông ta lạnh mặt, nghiến răng nghiến lợi nói.
“Đủ rồi!”
Vương Quân nói: “Anh còn ngại mình chưa đủ mất mặt à? Hiên Viên Thâm!”
“Kết thúc buổi thẩm tra hôm nay tại đây, xem như tôi đã nể mặt ông cụ nhà Hiên Viên lắm rồi, anh đừng có không biết tốt xấu, nếu làm lớn chuyện này, anh nghĩ anh có thể dễ dàng thoát được à? Nếu như để mọi người biết được những việc anh đã làm ngày hôm nay, để cấp trên thấy được năng lực làm việc của anh, anh cho rằng tương lai của mình sẽ tốt đẹp lắm à?”
“Anh quậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-lang-vuong/626700/chuong-694.html