Mọi chuyện đều có nguyên nhân, không ai lại bất chấp ngụy tạo chứng cứ, vô duyên vô cớ chạy đến vu oan người khác. Tội vu khống một khi bị thẩm tra sẽ không đơn giản chỉ là tội dân sự.
Phải biết rằng thân phận của Lý Châu không hề đơn giản, vu oan một nhân vật có vô sống cống hiến, tội danh đó đủ để phạt hình sự.
Mà hôm nay, trong buổi thẩm vấn, những chứng cớ mà Lưu Hải đưa ra cùng với lời khai của hắn… đã đủ để định tội hắn.
Cổ Thu không phải là kẻ ngu.
Và tất cả những người có mặt tại đây cũng không phải kẻ ngu.
Nếu như những gì Lưu Hải vừa nói chính là chân tướng sự việc, vậy thì chuyện hắn tố cáo lúc trước là vu khống. Một cậu ấm có xuất thân cực tốt, không có bất kỳ ân oán gì với Lý Châu lại dám dùng vài năm ngồi tù để bày ra chuyện này… Vì sao chứ?
Bọn họ không cách nào nghĩ ra được.
Hoặc là nói, vốn dĩ, Vu Hải không có bất kỳ động cơ nào để làm ra chuyện như vậy.
Chỉ có một khả năng duy nhất, đó chính là có kẻ đứng sau hắn.
Điều Cổ Thu muốn chính là lôi kẻ đứng sau màn ra trước ánh sáng.
Thoáng chốc, sau mấy câu của Cổ Thu, trong lòng tất cả mọi người chợt trào lên cảm giác bất an dữ dội, dường như bọn họ cũng nhận ra được buổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-lang-vuong/626699/chuong-693.html