Một tay siết nắm đấm.
Một tay bắt quyết.
Ngón trỏ và ngón giữa chập lại, chĩa về phía trước với khí thế xâm lược áp đảo.
Diệp Lâm: “Ấn Triền Tự - Trói!”
Lời vừa dứt, cùng với tiếng bước chân rầm rập như sấm sét, luồng kình khí xoay quanh người ông ngưng tụ lại thành hình sợi giữa không trung, luồng khí hình dạng như dây mây dẻo dai cực độ lơ lửng giữa trời trong khoảnh khắc liền phóng vút đến chỗ lão hòa thượng.
Lão hòa thượng vừa bị đánh sứt tai chảy máu còn chưa kịp phản ứng thì luồng khí do Ấn Triền Tự tạo ra đã lao đến trước mặt.
“Chết rồi!”
Lão hòa thượng lập tức nhận thấy không ổn, cảm giác nguy cơ trong lòng càng lúc càng mãnh liệt.
Đối phó Ấn Triền Tự còn khó hơn Ấn Phược Tự nhiều.
Trói!
Chỉ là một động tác trói lại.
Nhưng mà trói…
Cũng là trói nghiến toàn thân từ trên xuống dưới.
Không thể bị trói được!
Trong lòng chỉ kịp bật ra năm chữ này, không đủ thời gian lo tới đau tới do vết thương ở tai nữa, lão hòa thượng khổ sở giương hai tay lên.
Ngay lúc chuẩn bị chắp lại…
Diệp Lâm áp tới!
Bóng đen xuất hiện trước mắt không mang hình người, mà chỉ là một đôi chân.
Đang khi lão hòa thượng định phản chiêu, Diệp Lâm đã giơ chân lên, kình khí ngưng tụ lại ở mũi chân, khoảnh khắc đến gần dường như không vướng chút lực cản nào, ngược lại tốc độ còn tăng lên gấp đôi.
Trực tiếp đá vào bụng lão hòa thượng.
Một cú lên gối cực nhanh, về cơ bản không có thời gian
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-lang-vuong/626604/chuong-597.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.