Giết!
Không vì cái gì cả, chỉ muốn đấu tranh một chút!
Người còn sống không sảng khoái mà xả cơn giận này đi, đến khi chết vẫn giữ trong lòng thì xuống suối vàng cũng không nhắm mắt được.
Dựa vào cái gì mà nhìn thấy một ông hoà thượng quèn đến từ chùa Hàn Sơn thì phải chạy?
Đều là người, tại sao phải phân biệt mạnh yếu sang hèn?
Trong vũ trụ bao la này, sinh mệnh của bất kỳ ai cũng chỉ là một hạt bụi.
Ông cụ Lý không phục!
Nhiều năm gian khổ như vậy, đời trước đám giặc Tịch Quốc xâm chiếm đất Tổ quốc, cụ chưa từng lùi bước!
Tổ tiên của nhà họ Lý bị kẻ thù dùng dao gươm giết chết, cụ chưa từng lùi bước!
Trăm năm qua nhà họ Lý phải đối mặt với vô số thế lực thù địch, cụ cũng chưa từng lùi bước!
Dựa vào cái gì mà một lão già hói vừa đến lại phải lùi bước?
Ông cụ Lý Pháp không những không lùi mà ngược lại còn lao đến, một đôi tay khô đét giống như củi mục gắt gao cầm lấy tảng đá, chạy về phía lão hòa thượng.
Bước chân của ông cụ rất vững vàng, trong mắt không hề có ý lùi lại.
Ánh mắt kia…
Bước chân kia…
Ngay cả tiếng thở hổn hển cũng thể hiện cho một loại tinh thần...không lùi bước!
Không bao giờ lùi bước!
“Đâm đầu vào chỗ chết!”
Lão hòa thượng có ba ngón tay bị chặt đứt, máu tươi theo đường vân trong lòng bàn tay nhuộm đỏ áo cà sa, ông ta đứng tại chỗ không nhúc nhích, ánh mắt nhìn lên trên người ông cụ Lý, lập tức điều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-lang-vuong/626547/chuong-540.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.