"Trạm tiếp theo, Ninh Thành, mời hành khách đi Ninh Thành chuẩn bị xuống xe, xin mời xếp hàng, cửa xuống ở phía bên tay phải..."
Cả chặng đường hết ngồi thuyền rồi ngồi tàu cao tốc đến Ninh Thành, giọng nói ngọt ngào dễ nghe vang lên truyền tải nội dung đến từng vị hành khách, bao gồm cả toa tàu của Vu Kiệt.
Ninh Thành, đến rồi!
Sau khi trải qua hơn một tiếng chờ đợi, cuối cùng cũng đã đến nơi rồi.
Vu Kiệt mở to mắt, ánh mắt vẫn sắc bén như vậy.
Anh nghiêng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, ngắm nhìn con tàu cao tốc chạy ba trăm ki-lô-mét trên giờ đang tiến vào trung tâm Ninh Thành, một cảm giác thân thuộc tự nhiên trào lên.
Thật ra mới rời xa Dương Cẩm Tú chưa đến một tuần!
Nhưng đối với Vu Kiệt thì như vạn năm.
Có lẽ, đôi tình nhân trẻ nào cũng sẽ có cảm giác giống như vậy.
"Ting ting ting..."
Cũng đúng lúc này, điện thoại của anh thông báo có vài tin nhắn gửi đến.
Tính toán thời gian thì có lẽ là Dương Cẩm Tú gửi.
Khóe miệng Vu Kiệt khẽ cong lên, rút điện thoại ra xem.
Nội dụng:
Anh à, anh đã đến chưa? Em đến bãi đỗ xe rồi, he he, em đợi anh ở ngoài cửa nhé, tối nay ông nội nói làm rất nhiều món, đích thân ông xuống bếp làm đó! Đọc tiếp tại web truyện T am l inh!
"Đã đến đợi mình rồi sao...", Vu Kiệt tự lẩm bẩm nói, anh ngồi thẳng người vươn vai một cái rồi chuẩn bị đứng lên tới xếp hàng xuống tàu.
Do thói quen nên Vu Kiệt lấy luôn chiếc ba
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-lang-vuong/626420/chuong-413.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.