"Trương Thế Đào!"
"Mẹ kiếp ông ăn phải gam hùm mật báo đúng không!"
"Dám giữ người của tổ tác chiến kinh tế chúng tôi!!"
Trương Thế Đào buộc phải để điện thoại ra xa hơn một chút, nhíu chặt mày lại, chuẩn bị không chút khách sáo đáp lời lại.
"Vừa ăn ớt xong à, đường đường là đội trưởng Lục mà lại sốt sình sịch lên vậy".
"Trương Thế Đào tôi giữ người của ông thì đã sao!"
"Người của ông hành hung một dân thường không có khả năng đánh trả ngay trước mắt tôi, ông nói xem như vậy tôi có nên bắt lại hay không!"
Ai ngờ Lục Chấn Hoa ở đầu dây bên kia nghe vậy mà vẫn không giảm tức giận, ngược lại còn bùng phát cơn giận hơn nữa, giống như một con sư tử lên cơn vậy.
"Ha ha! Tôi nói cho Trương Thế Đào ông biết, ông đã đụng phải điều cấm kỵ của Hoa Hạ rồi, ông có biết không!"
"Tổ tác chiến kinh tế trực thuộc bộ kinh tế Thủ Đô, cho dù có xảy ra vấn đề gì thì cũng chưa đến lượt ông can thiệp vào!"
"Hơn nữa đây là lệnh điều động do tôi trực tiếp đưa ra phái bọn họ tới thẩm vấn Vu Quý! Sao lại trở thành ra tay với người khác rồi! Ông còn không mau thả người ra cho tôi!" Truyện được đăng nhanh nhất tại Tamlinh247.com
"Đừng có không biết điều như vậy, nếu không đừng trách tôi không nể tình đồng nghiệp!"
Trương Thế Đào cười lạnh một tiếng.
Tình đồng nghiệp?
Thật ngại quá!
Trương Thế Đào tôi là người làm theo pháp luật, không ngại ông đâu!
Thấy ông ta bình tĩnh thản nhiên, ánh mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-lang-vuong/626388/chuong-381.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.