Ánh mắt của mọi người trong nháy mắt cũng nhìn về phía đám nhân viên với khuôn mặt hoảng hốt, vội vàng chạy vào tầng hầm.
Chú cháu Vu Quý!
Bọn họ chính là nhân chứng quan trọng khởi đầu toàn bộ sự việc, rút dây động rừng!
Sẽ không xảy ra chuyện gì chứ!
Nghĩ vậy, đồng tử Lý Giang Đào đột nhiên co lại, lo lắng nhìn về phía Lục Chấn Hoa.
Chỉ thấy Lục Chấn Hoa gật gật đầu với ông ta, thấy người được phái đến vẫn cứ úp úp mở mở, nói chuyện ấp a ấp úng.
Không khỏi có chút tức giận.
Ngay sau đó!
Ông ta sải bước đi tới, nắm lấy cổ áo người được phái đến kia, lớn tiếng giận dữ hét.
“Người tôi phái đi thẩm vấn Vu Quý có chuyện gì rồi, nhanh nói đi chứ!”
Người nhân viên đưa tay lau mồ hôi trên trán, vội vàng nói.
“Vâng! Đội trưởng Lục! Người của chúng ta...toàn bộ đã bị Trương Thế Đào giam lại rồi ạ, tôi đợi mãi không thấy tiểu đội trưởng đi ra, đành phải vào trong kiểm tra”.
“Nhưng mà...không ngờ...Trương Thế Đào đích thân đi ra nói với tôi..., ông ta nói....”
Ánh mắt người nhân viên trốn tránh, liên tục đưa tay lau mồ hôi đang chảy ròng ròng, dè dặt nói.
“Ông ta nói, muốn đưa người về, phải đích thân đội trưởng Lục đến....”
Tôi...
Đích thân đến?
Đồng tử Lục Chấn Hoa mở lớn, có chút sửng sốt.
Ông ta thả người nọ ra, xoay người đập mạnh lên chiếc bàn dài, ánh mắt tràn đầy sự tức giận.
“Bộp!”
“Mẹ kiếp, cái tên Trương Thế Đào này ngay cả người của tổ tác chiến kinh tế cũng dám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-lang-vuong/626387/chuong-380.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.