Được thả ra rồi!
Nghe đến đó, Vu Kiệt biến sắc, ánh mắt vừa rồi còn bình thản chỉ trong phút chốc đã trở nên sắc bén.
“Anh Vu, nhân viên phòng thẩm vấn nói rằng tổ tác chiến kinh tế của Giang Thành đã ra lệnh thả Lý Giang Đào ra!”
Tổ tác chiến kinh tế?
“Được rồi, Đổng Sinh, anh đang ở đâu, gặp mặt rồi nói chuyện”.
Vu Kiệt híp mắt, mặt anh từ từ sầm xuống.
Anh siết chặt nắm đấm, khiến năm ngón tay phát ra âm thanh “răng rắc”.
Vẫn còn muốn gây chuyện?
Được thôi, để tôi chống mắt xem rốt cuộc thế lực các người lớn đến cỡ nào.
…
Tổ tác chiến kinh tế Giang Thành.
Một tổ chức nắm quyền quản lý mạch máu kinh tế của Giang Thành, chịu trách nhiệm điều tra và xét xử tội phạm kinh tế.
Là một tổ chức có địa vị ngang ngửa với bộ tác chiến và các tổ tác chiến kinh tế trên khắp cả nước.
Tòa nhà Kinh Tế Giang Thành.
Tầng văn phòng làm việc.
“Cộp…cộp…cộp…”
Âm thanh giày da nặng nề giẫm lên sàn nhà sáng bóng
Nhìn từ xa, chủ nhân đôi giày da kia là đôi chân thon dài, bắp chân căng tròn, đang từng bước đi đến bàn làm việc nằm cạnh cửa sổ sát đất.
Người nọ kéo cái ghế ra, ngồi xuống, dáng người uyển chuyển với từng đường cong xinh đẹp mang theo hơi thở thành thục lan tỏa trong không khí, khiến người ta không khỏi mê say.
Mái tóc đen dài thướt tha xõa xuống, mềm mại tựa như thác nước.
Nhìn lên trên một chút, cái miệng anh đào nhỏ xinh tô điểm cho khuôn mặt trái xoan trắng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-lang-vuong/626351/chuong-344.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.