Tháo ra rồi!
Còng tay được tháo ra, điều đó có nghĩa là, ông ta đã được thả.
Một kẻ phạm tội nặng ăn chặn hai mươi triệu tệ mà được thả khi không bị ‘dạy dỗ’ chút nào?
Đổng Sinh sắc mặt nghi hoặc nhìn nhân viên mặc đồng phục.
Đây là làm gì vậy?
Nhưng không ai biết rằng, những lời tiếp theo của nhân viên mới khiến anh ta kinh ngạc.
Lý Giang Đào xoay cổ tay, trong lòng cũng nghi hoặc.
Không đợi Đổng Sinh lên tiếng thì chỉ nghe thấy nhân viên kia xoay người lại, lạnh lùng nói với Lý Giang Đào: “Tổ tác chiến kinh tế của Giang Thành hạ lệnh mới, ông có thể đi!”
Xoẹt!
Lúc đó, Đổng Sinh ngây người ra.
Còn Lý Giang Đào trước tiên cũng ngây người ra, sau đó lập tức phản ứng lại. Ông ta vui như phát điên, nhìn Đổng Sinh ở bên cạnh mà bật cười ha hả: “Đổng Sinh à Đổng Sinh, mày không thể ngờ đến đúng không?”
“Cuối cùng thì mày không thể hiểu được, vị đứng sau lưng tao lại là nhân vật như nào?”
“Yên tâm! Chuyện này chưa xong đâu, nhà họ Đổng của mày sắp toi rồi”.
“Ha ha…”, nói xong Lý Giang Đào hếch cằm lên, nghênh ngang đi va vào Đổng Sinh.
Ông ta hiểu được, chắc chắn là vị đó ở thủ đô đã ra tay rồi.
Quả nhiên, ông ta biết vị đó ở thủ đô sẽ không vứt bỏ mình. Vì vậy, ông ta đắc ý rời đi cùng nhân viên.
Trong lúc ông ta cất bước đi ra phía cửa thì Đổng Sinh lập tức phản ứng lại.
USB của anh Vu chẳng phải là chứng cứ chắc nịch sao?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-lang-vuong/626350/chuong-343.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.