Chuyện... chuyện này là sao...
Chuyện gì xảy ra vậy...
Hội trưởng Lý có chút bối rối, đôi mắt mở to có chút không tin nhìn Trương Thế Đào.
Người này không phải do ông ta gọi đến để bắt thằng nhóc này hay sao?
Ông ta đường đường là giám đốc Trương, người nắm giữ quyền lực của Giang Thành.
Sao lại có thể nói chuyện một cách cung kính tôn trọng như vậy với một thằng ranh con nhà quê hôi hám chứ?
Chuyện này có chút khó tin...
Đây chẳng qua chỉ là một thằng nông dân mà thôi!
Đổng Sinh thấy vậy thì chợt nhận ra rằng mình đã lo thừa, anh Vu không hổ là anh Vu!
Tuy nhiên, trong lòng Trương Thế Đào khẽ giật thót.
Xong rồi!
Nếu chuyện này không được giải quyết ổn thỏa, vậy thì không đơn giản là việc ông ta có muốn tiếp tục ngồi ở vị trí này hay không nữa.
Ông ta đột ngột đứng dậy, thu lại vẽ lãnh đạm trước đó.
Thay vào đó là một khuôn mặt cực kỳ nghiêm túc.
Chỉ thấy ông ta hơi cúi người trước Vu Kiệt, đáp lại với một giọng nói rất có lực.
“Được rồi anh Vu! Tôi nhất sẽ xử lý ổn thỏa chuyện này!”
Sau đó Trương Thế Đào trở nên nghiêm nghị, ngay lập tức ra lệnh cho hai thanh niên mặc đồng phục đi cùng mình mình khống chế hội trưởng Lý lại.
Hội trưởng Lý trợn trừng hai mắt, vẫn có chút không rõ nên cố chấp hỏi.
“Giám đốc Trương... ông đây là... đang làm gì?”
“Thả tôi ra thằng khốn!”
Hội trưởng Lý vùng vẫy muốn thoát khỏi hai thanh niên mặc đồng phục, nhìn giám đốc Trương đầy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-lang-vuong/626345/chuong-338.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.