Sau khi rời khỏi Long Môn, Vu Kiệt lái xe đưa Trịnh Long rời đi.
Vừa trở lại khách sạn thì đúng lúc gặp Dương Cẩm Tú đi mua lễ phục về.
"Cẩm Tú..."
Từ xa, Vu Kiệt hướng về phía Dương Cẩm Tú hét lên, vừa nhìn thấy cô Vu Kiệt liền nở nụ cười.
"Anh?"
Dương Cẩm Tú hơi kinh ngạc: "Mọi người xong việc rồi sao?"
"Ừ!"
Vu Kiệt gật đầu: "Chỉ cần yến tiệc tối nay bắt được Triệu Như Tuyết nữa là xong, Trịnh Long, tối nay cậu nhớ chuẩn bị cho tốt".
"Anh Kiệt...", Trịnh Long không biết phải báo đáp thế nào: "Tôi thay Viên Viên cảm ơn anh, từ nay về sau tính mạng của Trịnh Long này chính là của anh!"
“Đừng nói những lời như vậy!”, Vu Kiệt xua tay: “Cuộc đời của cậu mãi mãi cũng sẽ chỉ thuộc về chính cậu thôi.”
"Vâng…"
Nỗi bi thương trong ánh mắt anh ta đã vơi đi rất nhiều, Vu Kiệt thấy vậy liền yên tâm hơn. Mấy ngày nay trong lòng anh vẫn có chút lo lắng cho Trịnh Long, lo vì phần mộ của bạn gái bị đập phá mà tâm trạng của anh ta sẽ bị kìm nén và suy sụp, bây giờ xem ra tình hình vẫn là rất tốt.
Còn về phần Triệu Như Tuyết kia...
Đêm nay cô ta nhất định phải bị trừng trị, cho dù có nhà họ Hiên Viên đứng sau chống đỡ cho cô ta cũng vô dụng.
“Cẩm Tú, lễ phục chuẩn bị thế nào rồi?”, Vu Kiệt hỏi: “Quần áo trong cửa hàng Kuyue có tốt không?”
"Đừng nhắc nữa...", Dương Cẩm Tú lập tức lộ ra ánh mắt chán ghét, nhưng khi vừa nghĩ đến nhà họ Lý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-lang-vuong/626225/chuong-218.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.