Sau khi Vu Kiệt đi cùng ông cụ Hoàng quay về thị trấn nhỏ, qua năm tiếng nữa là trời sáng.
Trong lâu đài của Rothschild, vết máu trên mười cây thánh giá đã dần dần in lên bề mặt.
Khắp nơi trong khu rừng có phạm vi mười mấy km, sau khi được lính đánh thuê trong tổ chức Địa Ma dọn dẹp xong, lúc này đều lắp đặt camera nhỏ.
Trên bầu trời tối om, mấy con kền kền cứ bay lượn nhiều vòng, đôi mắt sắc nhọn liên tục nhìn vào mười thi thể trên cây thánh giá dường như không có hơi thở mà chỉ còn lại xác thịt.
Trong mắt của chúng thì đây chính là thức ăn.
Còn trong mắt Eisen và người phụ nữ đeo mặt nạ kia thì mười thi thể này là một mồi nhử, nhử Lang Vương đi ra nước ngoài.
Hai người đứng ở trên bậc thang trước lâu đài, Eisen nheo mắt nói: “Đã một ngày rồi, kể từ hôm tin tức được công bố ra, hơn bốn trăm người của tôi không tìm thấy bất cứ tung tích của kẻ khả nghi nào. Cô có chắc chắn là Lang Vương sẽ đến không?”
Cô ta đứng chắp tay sau lưng, sự lạnh lùng trong đôi mắt dường như cho thấy cô ta không đơn giản.
Cô ta nói: “Tôi biết, hắn sẽ đến. Lang Vương là người trọng tình trọng nghĩa, phải trơ mắt nhìn chiến hữu của mình bị đóng đinh trên thánh giá ở nước ngoài, hắn sẽ không chịu nổi cú sốc này đâu. Ông yên tâm đi! Theo như dự đoán của tôi thì chỉ e hắn đã đến Lập Kiên rồi”.
“Đến rồi?”, Eisen chau mày nói: “Tôi sẽ điều thêm mấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-lang-vuong/626183/chuong-176.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.