á văng cửa nhà.
Trong ánh hoàng hôn, một bà cụ đang ngồi yên trên ghế.
Cho dù mắt nhìn không rõ nhưng hai tay bà ấy vẫn làm không ngừng.
Bày ấy đang làm đồ thủ công.
Mặc dù làm đồ thủ công không kiếm được nhiều tiền.
Nhưng đối với những bà cụ từng này tuổi, dừng lại chẳng khác nào chờ chết cả.
Cẩu Tử rảo bước đến trước mặt bà ấy.
Hắn ta ngửa đầu, vẻ mặt không kiên nhẫn nói: "Bà già đi theo tôi".
Bà cụ giật mình, cả người co rúc lại, vừa lắc đầu vừa xua tay: "Các người là ai? Các người muốn làm gì?"
"Tôi không đi đâu hết!"
"Chậc! Mụ già sắp chết như bà sao mà nhiều chuyện thế?"
"Ông đây khách sáo với bà, bà đừng có được đà lên mặt".
"Tôi nói cho bà biết, kiên nhẫn của tôi có hạn".
"Nếu giờ bà ngoãn ngoãn đi theo tôi thì êm chuyện".
"Nhưng nếu bà còn lằng nhằng thì đừng có trách ông đây không khách khí nhé".
Nhưng dù Cẩu Tử đe dọa thế nào, bà cụ vẫn cuộn người trong góc nhất quyết không đi.
Cẩu Tử lập tức đá một phát vào sô pha.
Cẩu Tử cũng từng luyện võ.
Một đá này của hắn ta làm chiếc sô pha lê trên đất hơn mười mấy mét, đập vào tường.
Bà cụ ngồi trên sô pha cả người run cầm cập.
Cẩu Tử nhìn kiệt tác của mình, cảm thấy cực kì hài lòng.
Hắn ta vênh váo bước lên.
"Bà già, giờ tôi cho bà cơ hội cuối cùng, ngoan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/327962/chuong-8464.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.