"Giờ tôi mua lại nó với giá một trăm nghìn tệ".
Lý Phong nhìn chằm chằm Tiết Đại Bàn nói: "Ông có ý kiến gì không?"
"Không có, không có".
"Chắc chắn là không rồi".
Tiết Đại Bàn lắc đầu lia lịa.
"Anh à, anh muốn mua nhà thì cứ nói sớm".
"Tôi giới thiệu cho anh nơi tốt hơn".
Lúc Tiết Đại Bàn không ngừng quấn quýt, nịnh nọt Lý Phong, Hứa Mộc Tình nhớ ra một chuyện.
Cô ấy nói với Tiết Đại Bàn: "Ông là người làng này hả?"
"Chị dâu à, tôi ở làng bên cạnh".
Trong mắt ai thì Hứa Mộc Tình cũng là một người đẹp hàng thật giá thật.
Nhưng từ lúc Tiết Đại Bàn thấy năng lực của Lý Phong, ông ta không có gan liếc nhìn Hứa Mộc Tình nữa.
Ông ta hơi cúi đầu, tránh nhìn thẳng vào Hứa Mộc Tình.
Hứa Mộc Tình nói: "Tôi định coi làng Hoa Khê là trung tâm, xây dựng một nông trại trồng rau ở đây".
"Nếu ông đã là người ở đây thì làm phiền giúp chúng tôi chút, tạo mối quan hệ với mọi người trong làng".
Tiết Đại Bàn sững người.
Hai mắt ông ta xoay tròn.
Tuy Tiết Đại Bàn chỉ học hết cấp hai nhưng đầu óc rất khôn khéo.
Biết nắm bắt thời cơ, chộp lấy trọng điểm.
Tiết Đại Bàn dè dặt hỏi Hứa Mộc Tình.
"Chị dâu này, xây một cái nông trại rau thì cần khoảng bao nhiêu tiền?"
"Giao thông ở chỗ chúng tôi không thuận tiện, xây dựng nông trại ở đây có phải không ổn lắm không?"
Hứa Mộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/327846/chuong-8348.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.