Tiếng xương gãy!
Hét.
Hai tên vệ sĩ lập tức bị đám người Lý Nhị Ngưu vặn gãy xương cổ tay.
Lý Nhị Ngưu hỏi Lý Phong: "Anh, giải quyết đám này như nào?"
"Bẻ gãy tay chân rồi ném vào thùng rác”.
Sau đó, Lý Phong coi như không có chuyện gì xảy ra, tiếp tục cõng vợ trên lưng, theo dòng người đi về phía trước.
Trong đám đông, thỉnh thoảng sẽ vang lên giọng nói như muỗi kêu của Hứa Mộc Tình.
"Chồng à, em tự đi được rồi, anh thả em xuống đi”.
"Không, tay của em ngọt ngào mềm mại như vậy sao anh nỡ buông ra chứ”.
Nói rồi, Lý Phong cũng dùng mười ngón tay đan chặt lấy tay cô.
Chà, cảm giác thật tuyệt.
Mềm mềm.
Mịn mịn.
...
Trong phòng tổng thống của một khách sạn năm sao.
Tên vệ sĩ cúi đầu đứng trước mặt Lỗ Vĩnh Hạc.
"Cậu chủ, mấy người đó thất bại rồi ạ, bọn họ bị bẻ gãy chân tay rồi ném vào thùng rác”.
"Thằng khốn!"
Lỗ Vĩnh Hạc chộp lấy chai rượu bên cạnh đập vào đầu tên vệ sĩ.
"Choang!"
Chai rượu đỏ vỡ tan, rượu bắn tung ra như máu.
"Một lũ rác rưởi!"
"Bình thường chúng nó huênh hoang lắm cơ mà, dương dương tự đắc là mình giỏi giang lắm cơ mà”.
"Thế mà bây giờ còn chả bắt nổi một con đàn bà bình thường!"
"Cậu chủ, theo lời của các anh em bị thương, thì cô ta không phải người bình thường, bên cạnh cô ta còn có một tên vệ sĩ rất mạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/327781/chuong-8283.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.