Mọi người xung quanh đều hòa vào âm nhạc, hòa mình vào cao trào cảm xúc.
Hứa Mộc Tình ngồi trên vai, không ngừng hát.
Chầm chậm, âm nhạc ngày càng cao, giọng hát của Hứa Mộc Tình cũng ngày càng ngân vang.
Giống như từng tầng từng tầng sóng biển xếp chồng lên nhau.
Tay cô ôm đầu Lý Phong càng ngày càng dùng sức.
Lực ở hai chân kẹp càng ngày càng chặt.
Lắc lư uyển chuyển.
Càng lắc càng nhanh.
Cô không thể dừng lại.
Cô liên tục lắc hông.
Khi âm nhạc lên đến điểm cao trào, giọng Hứa Mộc Tình lúc ngân vang, lúc trong trẻo.
Tiếp đó, người như từ mây xanh rơi xuống nhẹ nhàng.
Hai chân nơi lỏng, cả người mềm nhũn tuột xuống khỏi vai Lý Phong.
Lý Phong sớm đã chuẩn bị hai tay đằng sau nhẹ nhàng đỡ cơ thể mềm mại thơm tho của Hứa Mộc Tình.
Cô ghé vào lưng Lý Phong, thơm tựa hoa lan.
Lúc này, Lý Phong giơ tay trái ra, sờ nhẹ lên gáy mình.
Sau đó, lại đưa ngón tay lên mũi ngửi.
Thơm thơm.
Lại mang đến mùi hương đặc biệt khiến người ta ngửi rồi lại muốn ngửi nữa.
“Vợ ơi, em toát nhiều mồ hôi quá, nhưng đến mồ hôi của em cũng thật thơm”.
Nói xong, Lý Phong liền đưa tay mình lên mũi Hứa Mộc Tình đang thở ra hơi nóng.
Hứa Mộc Tình chỉ ngửi một chút, mặt lập tức ứng đỏ.
Cô dùng nắm đấm nhỏ đấm nhẹ vào lưng Lý Phong: “Đáng ghét”.
Hứa Mộc Tình cũng không nghĩ rằng, bản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/327780/chuong-8282.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.