“Ngoài tập luyện võ công, đánh đánh giết giết, ngoài ra còn theo đuổi cái gì nữa”.
“Nhiều khi, chỉ cần động não một chút là đã có thể dễ dàng giải quyết khủng hoàng, đẩy kẻ địch xuống vực thẳm rồi”.
Nói xong, Hậu Thư Hạo uống một ngụm rượu vang một cách tao nhã.
Hắn vắt chéo hai chân.
Ung dung nhàn nhã.
“Hãy tưởng tượng khi kẻ thù của tôi rơi vào cái bẫy mà tôi đã giăng ra cho hắn”.
“Ông sẽ thấy hắn vật lộn trong cạm bẫy, đau đớn, vũng vẫy và cuối cùng là tuyệt vọng, điều đó thật tuyệt vời làm sao!”
“Việc đó thích thú hơn rất nhiều so với việc xử lý hắn bằng một nắm đấm”.
Trương Tam hừ lạnh: “Với cách làm việc chậm chạp lề mề như vậy của cậu, thì đến bao giờ mới hoàn thành được nhiệm vụ mà giáo chủ giao cho?”
“Ông yên tâm, Lý Phong tuyệt đối không thể sống sót qua đêm nay”.
Trương Tam hơi nheo mắt lại, lạnh lùng nói: “Nếu hắn sống sót thì sao?”
“Ha ha ha ha!”
Hậu Thư Hạo cười lớn.
Tiếng cười tràn đầy tự tin.
Vang vọng khắp căn phòng.
“Ông Trương Tam, ông đề cao tên Lý Phong này quá rồi đó”.
“Ngoài ra, ông không hiểu rõ về đám người Andre”.
“Đám người dưới trướng hắn mặc dù nhìn rất thô tục, nhưng thực lực thì tên nào tên nấy không hề yếu”.
“Phải biết rằng, Andre là người thừa kế của gia tộc Nicholas”.
Trương Tam khinh thường đám người nước ngoài này: “Nicholas nào, chưa từng nghe qua!”
“Đêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/327655/chuong-8157.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.