Đồng tử của Andre càng lúc càng lớn.
Sợ hãi!
Hối hận!
Anh ta muốn xin lỗi Lý Phong.
Anh ta muốn cầu xin Lý Phong tha mạng.
“Xin, xin lỗi...”
“Tôi, tôi...sai rồi! Tôi sai rồi!”
“Tôi đáng chết!”
“Tôi hối hận lắm!”
Lý Phong lạnh lùng nói: “Muộn rồi!”
“Ặc ặc ặc....”
Andre cảm thấy xương cổ của mình đang vỡ nát.
Anh ta trợn trừng hai mắt nhìn Lý Phong.
“Mày không thể giết tao”.
“Tao, tao là dòng máu quý tộc!”
“Nếu như mày giết tao, cả gia tộc nhà tao nhất định sẽ báo thù cho tao!”
“Tao là người thừa kế của gia tộc Nicholas!”
Lý Phong liếc mắc nhìn!
Mỗi lời anh nói đều giống như băng rơi trên đá cẩm thạch.
“Vậy, càng đáng chết!”
Lý Phong vặn mạnh tay.
“Rắc!”
Lý Phong thản nhiên ném xác Andre sang một bên.
Quay người đi về phía cửa thang máy lên lầu.
“Cộp”.
“Cộp”.
Ngoại trừ tiếng giày của Lý Phong vang trên mặt đất.
Trong không khí truyền đến một giọng điệu bình thản.
“Không để sót tên nào”.
......
Thiên Môn, biệt thự của gia đình họ Hậu.
Hậu Thư Hạo đang ngồi nhãn nhà trong phòng khách của biệt thự.
Mặc dù lúc trước hắn đã tính toán kỹ.
Nhưng chuyện đó đã trở thành dĩ vãng.
Bây giờ, hắn đã thành công rồi.
Hắn thành công trả lại sự xấu hổ, nhục nhã cho Lý Phong gấp mười lần, một trăm lần.
Chỉ cần nghĩ đến sáng mai, có thể nhìn thấy cảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/327654/chuong-8156.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.