Mà là vì cảm thấy thích thú trước câu nói thú vị của Lý Phong. Cô ta chắc chắn 100% rằng bức thư này là do Lý Phong viết. Bởi vì chỉ có anh mới dám viết như vậy! Người hầu của Vũ Khuynh Mặc hoàn toàn phớt lờ đôi mắt lạnh lùng và khuôn mặt tái nhợt của Hậu Thư Hạo. Tiếp tục đọc: “Hay là do tâm hồn trẻ thơ của cậu đã từng chịu tổn thương?” “Nên bây giờ đến một bức thư cũng không dám tự mình cầm?” “Ái chà, thật là đáng thương!” “À, đúng rồi, có phải bây giờ cậu đang đứng cùng với nữ thần của mình không?” Khi người hầu của Vũ Khuynh Mặc đọc đến câu này, cô ta bất giác quay đầu qua nhìn Vũ Khuynh Mặc. Cô ta đang ngầm hỏi Vũ Khuynh Mặc liệu có thể đọc tiếp hay không. Thấy Vũ Khuynh Mặc khẽ gật đầu, người hầu này tiếp tục đọc. “Lúc cô ấy đồng ý cùng cậu đến nơi xem hàng này, có phải cậu rất kích động, rất hưng phấn đúng không?” “Mồ hôi tay ướt đẫm, tim đập loạn xạ?” “Nếu như tôi đoán trúng rồi, thì nhảy tại chỗ vài phát đi, ha ha ha ha….” Sau khi nghe người hầu đọc xong, Vũ Khuynh Mặc cười thành tiếng. Sắc mặt Hậu Thư Hạo càng lúc càng tệ. Hắn muốn giết người! Hắn muốn giết Lý Phong. Một loại cảm giác thất bại chưa từng có bao trùm lấy hắn! Từ lúc bắt đầu đi học. Từ khi mọi người bắt đầu gọi hắn là thiên tài. Hậu Thư Hạo chưa bao giờ cảm thấy thất bại như vậy. Hắn cho rằng, cảm giác đó cả đời này hắn cũng không thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/327570/chuong-8072.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.