Bọn họ muốn xây cầu chứ không phải là lấp biển! Các nhân viên từ từ mở những thùng chứa hàng ra. Hậu Thư Hạo giống như hiến dâng vật quý, đứng ở trước những thùng hàng này. Mở bằng hai tay. Hắn, rạng rỡ. Nụ cười trên mặt hắn rạng rỡ như ánh nắng. Hắn, mong chờ. Mong chờ nụ cười xinh đẹp mỹ miều của Vũ Khuynh Mặc. Tuy nhiên, Vũ Khuynh Mặc vẫn vô cảm. Hơn nữa, cô ta còn hơi nhíu mày. Lạnh lùng nói: “Mấy năm không gặp, anh càng ngày càng trở nên ngu ngốc hơn đấy nhỉ”. “Sau này, đừng cố gắng thể hiện cái sự ngu xuẩn đó của anh ra trước mặt tôi”. Hậu Thư Hạo ngây người ra. Hắn đột ngột quay lại! Những thùng hàng đó! Trống rỗng! Hoàn toàn trống rỗng. Không! Không thể nào! Hậu Thư Hạo vội vàng hét lên. Hắn yêu cầu nhân viên tập trung lực lượng mở hết tất cả các thùng hàng. Kết quả khi những chiếc thùng này được mở ra một nửa. Hậu Thư Hạo cảm thấy vô cùng sốc khi phát hiện ra rằng bên trong những chiếc thùng này đều trống rỗng! Có một bức thư màu trắng trong một chiếc thùng. Các nhân viên đưa bức thư đó cho Hậu Thư Hạo. “Cậu Hậu, bức thư này hình như là viết cho cậu”. Trên bức thư viết: “Người nhận: Hậu Thư Hạo”. Hậu Thư Hạo cau mày, không đưa tay ra lấy bức thư này. Thư ký bên cạnh nhận lấy bức thư. Anh ta mở phong bì ra và lấy ra một lá thư. Bức thư này được viết trên một mảnh giấy A4 trắng tinh. Thư ký đọc to bức thư trước mặt mọi người.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/327569/chuong-8071.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.