"Xẻo thịt, chữa thương".
Tần Ninh đứng ở bên bờ, bàn tay vung lên, lấy ra một bộ dụng cụ.
Nhìn qua có khoảng mấy chục dụng cụ, cái nhỏ nhất giống như cây đom đóm vậy, lớn nhất thì dài hai ba thước.
Tần Ninh lấy ra đống dao này khiến đám người Tả Hạo, Liễu Nghênh chỉ cảm thấy người này không giống như chữa thương, ngược lại giống như đầu bếp quán rượu sắp róc xương róc thịt Huyết Minh Ngạc vậy!
Huyết Minh Ngạc nhìn chằm chằm Tần Ninh, tùy tiện nói: "Nói đi, ngươi muốn làm cái gì?"
"Làm vật cưỡi cho chúng ta ở trong đầm lầy này".
"Ha ha..."
Huyết Minh Ngạc nghe thấy lời này thì giễu cợt nói: "Làm vật cưỡi cho các ngươi, cũng phục ngươi có thể nói thế được, bây giờ hãy chữa thương cho ta, nếu không ta sẽ giết sáu người bọn họ".
"Cứ giết đi!"
Tần Ninh rất dứt khoát nói.
Nghe thấy vậy, sắc mặt sáu người Tả Hạo, Liễu Nghênh lập tức trắng bệch.
Tần Ninh dứt khoát như vậy sao?
Huyết Minh Ngạc nghe vậy thì hừ một tiếng nói: "Ngươi chữa thương cho ta, ta sẽ không giết bảy người các ngươi, nếu không bảy người các ngươi sẽ phải chết".
Tần Ninh tiến lên một bước, nói: "Bây giờ là ta đang yêu cầu ngươi, không phải ngươi yêu cầu ta".
"Giết ta, cứ tùy ý, ngươi không sợ chết thì cứ ra tay đi".
Giờ phút này, một người một thú dường như đang đối đầu với nhau.
Mấy người Tả Hạo, Liễu Nghênh hoàn toàn bối rối.
Nói điều kiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/327412/chuong-7914.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.