Tần Ninh chê sống lâu quá à!
Nếu thật sự chữa thương cho Huyết Minh Ngạc, nhỡ đâu nó táp ngược lại, nuốt bảy người họ luôn thì sao?
Nếu không trị được, lợi dụng Huyết Minh Ngạc thì nó cũng sẽ thất hứa, nuốt chửng bọn họ.
Làm vậy khác nào muốn chết đâu!
Huyết Minh Ngạc lại cất tiếng lần nữa, nó nhìn Tần Ninh chòng chọc bằng đôi mắt đỏ như máu, nói: "Ngươi có biết ta bị thương do đâu không?"
"Thanh Văn Hổ Mãng!"
Tần Ninh trả lời ngay: "Vết thương của ngươi nhiễm độc tố của Thanh Văn Hổ Mãng nên trở nặng, muốn khoét chỗ thịt thối rữa đó ra để độc tố ra ngoài, nhưng không ngờ độc tố đã lan rộng trong cơ thể khiến ngươi bây giờ sống không bằng chết..."
Vừa dứt lời, đôi mắt Huyết Minh Ngạc lộ rõ sự sửng sốt.
"Sao tên nhãi nhà ngươi nhận ra?"
Tần Ninh chỉ ngay vào phân và nước tiểu dính trên người Tả Hạo và Liễu Nghênh.
Huyết Minh Ngạc tức thì hiểu ý, lạnh lùng nói: "Loài người đúng là xảo trá, kiến thức về thuật luyện đan, thuật luyện khí quá uyên thâm, hừ..."
"Đi theo ta!"
Nói rồi Huyết Minh Ngạc lướt qua, quay người nâng cả mảnh đất nơi bảy người đang đứng chậm rãi tiến sâu vào trong.
Đất hôi muốn xỉu, Tần Ninh không còn cách nào, đành lấy một viên đan dược ra bóp nát để khử mùi hôi.
Giờ phút này, Tả Hạo, Liễu Nghênh và sáu người kia đã thay đồ.
Không thay không được!
Dính phân trên người, ai mà chịu cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/327411/chuong-7913.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.