Vì thấy thương Nam Khuê, cả quá trình anh không để cho cô phải động tay, chỉ việc đi theo anh.
‘Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app truyentop.net. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là truyentop.net.org. Vui lòng đọc tại app truyentop.net để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.’
Nam Khuê cũng thấy thương anh, vội nói: “Được rồi, em biết anh muốn xây dựng hình tượng cao lớn, uy vũ với bọn trẻ, em sẽ phối hợp, nhưng mấy đồ đạc tương đối nhỏ và nhẹ này, để em chuyển được rồi.”
Nói thì nói như vậy, thực ra trong lòng Nam Khuê sao có thể không biết Lục Kiến Thành đang thấy thương cô, vì thế không muốn cô phải động tay, mong muốn cô có thể nghỉ ngơi 1 chút.
Nhưng bệnh của Niệm Khanh ngày một tệ hơn, cô làm sao có thể nghỉ ngơi được.
Trong lòng cô lúc nào cũng lo lắng, thấp thỏm không yên.
Dọn hành lý xong, Nam Khuê bỗng nhiên xúc động nói: “Thật là khác, trước đây đều là một mình em làm mọi thứ, lần này có anh đồng hành cùng em rồi.”
“Đương nhiên, còn có một điều không giống nữa.”
“Cái gì không giống?”
“Trước đây, lúc Niệm Khanh đột nhiên bị bệnh, được đưa đi cấp cứu. Em đều đợi lúc bệnh tình của con ổn định một chút sẽ quay về nhà thu dọn đồ đạc, không có ngoại lệ. Lần này thì khác, lần này, chúng ta chủ động thu dọn đồ đạc đi bệnh viện, vì vậy hãy để em ước một điều ước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/327399/chuong-7901.html