Trước ánh mắt của tất cả mọi người, Thập Phương kia trực tiếp bị lùi xa hàng vạn trượng, mà khi ông ta dừng lại, ông ta đã mờ ảo đến gần như trong suốt!
Thập Phương nhìn Diệp Huyên với vẻ khó có thể tin được: “Kiếm này của ngươi là người nào đúc ra!”
Diệp Huyên không nói lời nào, đang chuẩn bị ra tay tiếp, mà lúc này, Văn Hưu đột nhiên nói: “Ngươi thật là to gan!”
Diệp Huyên quay đầu nhìn về phía Văn Hưu, Văn Hưu nhìn chằm chằm Diệp Huyên: “Ngươi dám trộm lực lượng bản nguyên của chí tôn!”
Trộm?
Diệp Huyên nhíu mày, vừa định phản bác, nhưng lại nghĩ lại!
Thanh Nhi hình như không phải trộm, là cưỡng đoạt!
Cưỡng đoạt so với trộm hình như càng tồi tệ hơn!
Điều này có chút khó xử rồi!
Lúc này, Văn Hưu đột nhiên lại nói: “Người phía sau ngươi thế mà dám trộm lực lượng bản nguyên của chí tôn, quả thật to gan!”
Diệp Huyên nhìn về phía Văn Hưu: “Ngươi có vấn đề?”
Văn Hưu nhìn chằm chằm Diệp Huyên: “Ngươi muốn chết!”
Diệp Huyên gật gật đầu: “Ta cầu giết!”
Cầu giết!
Mọi người: “...”
Văn Hưu vừa định động thủ, nhưng dường như nghĩ đến cái gì, ông ta nhìn thoáng qua thanh kiếm trong tay Diệp Huyên!
Đối với thanh kiếm này, ông ta rất kiêng dè!
Mặc kệ là Thập Phương hay là ông ta, trạng thái hiện tại của bọn họ đều không phải đối thủ của Diệp Huyên!
Thanh kiếm của Diệp Huyên rất khủng bố !
Văn Hưu im lặng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/326616/chuong-7118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.