Trước ánh mắt của tất cả mọi người, kiếm quang của Diệp Huyên lập tức vỡ vụn, mà bản thân hắn thì bị đánh lui ra xa cả chục nghìn trượng!
Không chỉ như thế, trong lúc bị lùi ra xa, miệng hắn liên tục phun ra máu!
Mà khi hắn dừng lại, kiếm trong tay hắn xuất hiện vô số vết rạn!
Mọi người nhìn thấy một màn này, đều nhìn về phía ấn đen trong tay ông lão.
Đây là vật gì?
Mọi người đều rất tò mò và nghi hoặc!
Xa xa, ông lão từ từ nâng bàn tay lên, trên ấn vuông màu đen trong tay ông ta có một bóng người nhỏ bằng ngón tay cái!
Bóng người kia chắp tay phải sau lưng, tuy rằng nhỏ, nhưng khí độ bất phàm.
Lúc này, bóng người kia đột nhiên cười to: “Văn Hưu, ngươi vậy mà bị một thằng nhóc Đăng Thiên Cảnh ép tới mức độ này, thật là thú vị!”
Ông lão tên Văn Hưu mặt không chút biểu cảm: “Thập Phương, người này cũng không đơn giản!”
Bóng người kia nhìn về phía Diệp Huyên ở xa xa, ông ta nhìn đánh giá Diệp Huyên, sau đó nói: “Quả thật không đơn giản! Trẻ tuổi mà có được chiến lực như vậy, cho dù ở thời đại của ta, cũng coi như yêu nghiệt!”
Đúng lúc này, Chu Khiếu đột nhiên đi ra từ trong bóng tối ở phía xa, Chu Khiếu nhìn bóng người kia, run giọng nói: “Các hạ chính là vị Thập Phương Võ Thánh năm đó?”
Thập Phương Võ Thánh!
Lời vừa nói ra, trong bóng tối Cung chủ của Đại Linh Thần Cung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/326614/chuong-7116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.