Diệp Huyên sửng sốt: “Vô hạn?”
Thanh Nhi gật đầu: “Chỉ cần ta muốn, một ý niệm có thể giết sạch hàng triệu vũ trụ”.
Diệp Huyên: “...”
Bên cạnh Diệp Huyên, Tiểu Tháp lập tức trốn vào trong tháp Giới Ngục.
Thiên Mệnh tỷ tỷ này thật sự là rất nguy hiểm!
Thanh Nhi nhìn Diệp Huyên: “Huynh hiện tại là Đăng Thiên Cảnh?”
Diệp Huyên gật đầu: “Đúng vậy!”
Thanh Nhi vung nhẹ cánh tay phải ngọc ngà, trong nháy mắt, bốn phía xuất hiện hàng trăm nghìn dòng thời gian Duy Độ!
Nhìn thấy một màn này, Diệp Huyên lập tức sững sờ!
Bởi vì hắn phát hiện, những dòng thời gian Duy Độ này đều là dòng thời gian Duy Độ của chính Thanh Nhi, không phải của trời đất.
Mà lúc trước hắn nhìn thấy người ngưng tụ nhiều nhất cũng chỉ tám chín dòng!
Thanh Nhi có thể ngưng tụ mấy trăm nghìn dòng... Thật quá khoa trương rồi! Khoa trương đến không bình thường!
Thanh Nhi đột nhiên nói: “Còn có thể nhiều hơn!”
Diệp Huyên trầm giọng nói: “Nhiều hơn là bao nhiêu?”
Thanh Nhi nhìn Diệp Huyên: “Vô hạn!”
Vô hạn!
Diệp Huyên ngẩn người.
Thanh Nhi nói: “Bất kỳ cảnh giới nào, cũng đều có thể vô hạn”.
Diệp Huyên trầm giọng nói;”Nói cách khác, một cảnh giới có thể tu luyện cả đời?”
Thanh Nhi gật đầu: “Có thể nói như vậy, nhưng mà, sau khi huynh đạt tới vô hạn, sự vô hạn này cũng sẽ không có ý nghĩa nữa! Cho nên, đến lúc đó huynh có thể đi đến cảnh giới tiếp theo!”
Diệp Huyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/326410/chuong-6912.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.